Saturday, April 28, 2012

• Phù Đổng Thiên Vương


Ngày 28.04.2012    
Lời dẫn: Thưa quý thính giả, Hôm nay ngày mùng 8 tháng 4 năm Nhâm Thìn, là ngày tưởng niệm công ơn của đức Thánh Gióng. Huyền thoại về Đức Thánh Gióng đã thể hiện tinh thần và sức mạnh của dân tộc trong công cuộc chiến đấu chống ngoại xâm bảo vệ đất nước. Mọi người trong làng Phù Đổng đều vui mừng đóng góp nuôi ăn cho cậu bé có hàm ý nói lên tinh thần Đồng Tâm Hiệp Lực chống ngoại xâm. Tinh thần này cần được thể hiện và phát huy mạnh mẽ trong giai đoạn Tổ Quốc lâm nguy để đồng bào khắp nơi đứng lên dẹp tan nội thù và chống giặc ngoại xâm. Trong mục Anh Hùng Dân Tộc, chúng tôi xin gửi đến quý thính giả bài viết "Phù Đổng Thiên Vương" của Việt Thái qua giọng đọc của Hải Nguyên.
Phù Đổng Thiên Vương là người có công dẹp giặc Ân đem lại thái bình cho đất nước, được dân gian phong thánh, nên còn được gọi là đức Thánh Gióng.
Truyền thuyết kể rằng, ông sinh ra tại xã Phù Đổng, huyện Gia Lâm, Hà Nội, vào thời Hùng Vương thứ 6. Thánh Gióng là người của Trời đầu thai làm đứa trẻ, tuy lên ba mà không biết nói, không biết cười và không thể đi đứng. Nhưng khi giặc Ân tràn xuống xâm chiếm thì đứa trẻ này cất tiếng nhờ mẹ ra gọi sứ giả, rồi bỗng chốc vươn vai biến thành một thanh niên cường tráng đi đánh giặc. Sau khi đánh tan quân giặc, ông bay về trời nơi núi Sóc thuộc huyện Sóc Sơn, Hà Nội.
Trong trận chiến với giặc Ân, đức Thánh Gióng sát cánh cùng với thánh Hùng Linh Công đánh một trận quyết định với giặc Ân ở chân núi An Vũ, Ninh Sơn. Hùng Linh Công là cháu ruột của vua Hùng và là một danh tướng thuộc đời Hùng Vương thứ sáu (1718 - 1631 TCN). Ngài được vua trao cho cây kim đao với 3 vạn binh mã cùng với đức Thánh Gióng đi tiên phong đánh giặc Ân. Về sau Hùng Linh Công được vua Hùng giao cho cai quản xứ Kinh Bắc, để tiểu trừ rợ hồ.
Đại Việt Sử Ký Toàn Thư ghi chép lại về đức Thánh Gióng như sau:
Đời Hùng Vương thứ 6, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông bà lão nghèo chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức thế mà họ vẫn chưa có con. Một hôm bà ra đồng thấy một vết chân rất to liền ướm thử, không ngờ về nhà thì bà thụ thai và 12 tháng sau bà sinh được một cậu bé khôi ngô tuấn tú. Kỳ lạ thay, cậu bé ấy lên 3 mà vẫn không biết nói, không biết cười, đặt đâu nằm đấy.
Bấy giờ có giặc Ân ngang nhiên xâm phạm bờ cõi. Thế giặc mạnh, nhà vua lo sợ bèn truyền cho sứ giả đi khắp nơi tìm người tài để cứu nước. Ngày hôm ấy, đứa trẻ bỗng nói được, bảo mẹ ra mời sứ giả vào và xin vua ban cho một một con ngựa sắt, một cây roi sắt và một áo giáp sắt để phá giặc Ân.
Càng lạ hơn nữa, sau hôm gặp sứ giả, chú bé lớn nhanh như thổi. Ăn rất nhiều mà cũng không đủ no, áo vừa mặc đã căng đứt chỉ. Hai vợ chồng phải chạy nhờ bà con, hàng xóm. Mọi người đều vui mà đóng góp lúa gạo nuôi chú bé mau lớn mà giết giặc, cứu nước.
Giặc đã đến chân núi Trâu, tình thế nguy cấp, người người hoảng hốt. Vừa lúc đó, sứ giả đem ngựa sắt, roi sắt, áo giáp đến. Chú bé vùng dậy, vươn vai một cái bỗng biến thành một tráng sĩ mình cao hơn trượng, oai phong lẫm liệt. Tráng sĩ bước ra vỗ vào mông ngựa, ngựa hí dài mấy tiếng vang dội. Tráng sĩ mặc áo giáp, cầm roi nhảy lên lưng ngựa, phi thẳng đến nơi giặc đóng, đánh giết hết lớp này đến lớp khác. Bỗng roi sắt gẫy, tráng sĩ bèn nhổ những cụm tre bên đường quật vào quân giặc. Bọn giặc giẫm đạp lên nhau mà chạy, tráng sĩ đuổi theo, tới chân núi Ninh Sóc thì giặc tan hết, ngài dừng lại cởi áo giáp bỏ lại, rồi cả người lẫn ngựa phi bay lên trời.
Từ đó, giặc phương Bắc không còn xâm phạm nước Nam nữa. Vua Hùng nhớ công ơn, phong là Phù Đổng Thiên Vương và cho sửa sang vườn nhà của cha mẹ chú bé để lập đền thờ cúng tế. Về sau, vua Lý Thái Tổ phong cho đứa trẻ làng Phù Đổng này là Xung Thiên Thần Vương.
Hiện nay đền thờ vẫn còn ở cạnh chùa Kiến Sơ, làng Phù Đổng, tục gọi là làng Gióng. Mỗi năm đến tháng tư, các làng đều mở lễ hội vào ngày mùng 8 tháng 4 để nhớ công ơn đuổi giặc Ân của ngài.
Huyền thoại Phù Đổng Thiên Vương cho chúng ta 3 bài học về Đồng Tâm Hiệp Lực, tinh thần Tự Chủ và tinh thần Vinh Thắng Thăng Hóa:
1/- Bà con hàng xóm đều vui mà đóng góp lúa gạo nuôi chú bé làng Phù Đổng mau lớn để dẹp giặc, cứu nước. Đóng góp lúa gạo ý nói Đồng Tâm Hiệp Lực.
2/- Roi sắt gẫy, đức thánh Gióng nhổ những cụm tre bên đường quật vào quân giặc. Cây tre bên đường là vũ khí sẵn có, ý nhắc nhở về tinh thần Tự Chủ của dân tộc, không nhờ vào ngoại bang.
3/- Khi giặc tan, đức Thánh Gióng dừng lại cởi áo giáp bỏ lại, rồi cả người lẫn ngựa phi bay lên trời. Đây là bài học về "Vinh Thắng Thăng Hóa", chiến đấu chống ngoại xâm mà không màng danh lợi.
Ngày nay, lịch sử tái diễn, giặc Tàu một lần nữa xâm lăng nước ta, Tổ quốc lâm nguy, con dân nước Việt hãy Đồng Tâm Hiệp Lực đứng lên "Đáp Lời Sông Núi" dẹp tan bạo quyền.
Và với tinh thần Tự Chủ và truyền thống chống ngoại xâm không vì lợi danh, chắc chắn người Việt trong và ngoài nước sẽ mở ra một trang sử mới, đầy hào hùng cho giòng giống Lạc Hồng! Dân tộc Việt một lần nữa sẽ đập tan dã tâm bành trướng của bọn Hán tộc phương Bắc trong thế kỷ 21 này/.
Việt Thái


No comments:

Post a Comment