Sunday, August 19, 2012

Chế Tạo Ðàn Bà.

Ông vua xe hơi, Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng có Thánh St Peter chờ sẳn để đón Ford, vừa gặp Ford, Thánh Peter cho biết: Ford hồi còn sống, ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc dây chuyền cho kỷ nghệ chế tạo xe hơi làm thay đổi cả thế giới. Với thành qủa như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai ở thiên đàng này.
Sau khi suy nghỉ vài giây, Ford xin được gặp Thượng Ðế, lở đã hứa, Thánh Peter đành dẩn Ford đến gặp Thượng Ðế. Vừa gặp Thượng Ðế, Ford hỏi ngay:
Thưa Ngài, lúc ngài chế tạo ra đàn bà, ngài đã suy nghỉ gì? 
Thượng Ðế nghe xong bèn hỏi lại: 
Ngươi hỏi như vậy là ý gì? 
Ford liền trả lời: 
Trong sáng chế của ngài có qúa nhiều sơ sót 
Phía trước bị phồng lên, phía sau bị nhô ra 
Máy kêu lớn khi chạy nhanh 
Tiền bảo trì và nuôi dưởng quá cao 
Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới 
Cứ mổi 28 ngày là bị chảy nhớt và không làm việc được 
Chổ bơm xăng và ống xã quá gần nhau 
Ðèn trước thì quá nhỏ 
Tiêu thụ nhiên liệu khủng khiếp
Thượng Ðế nghe qua liền bảo: ngươi hảy đợi một chốc lát để ta xem lại bản thiết kế. Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỷ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình, sau một thời gian họ đã trình lên lại cho Thượng Ðế bản báo cáo. Xem xong, ngài bèn phán rằng:
Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng, bằng sáng chế của ta thật có nhiều sơ sót, nhưng nếu tính trên phương diện kinh tế thì gần 98% đàn ông trên thế giới xài sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.


Đực hay cái? 
Thấy cậu bé đi câu cá về một mình, người đàn bà chặn lại tỏ vẻ muốn lấy xâu cá. Bà ta tiến lại gần và hỏi: 
- Này cậu bé, ta có một câu hỏi cho cậu, nếu cậu trả lời đúng thì ta sẽ để cho cậu đi. Còn ngược lại ta sẽ lấy cá của cậu. 
Nói rồi bà ta cởi quần ra, đập cái bẹp vào chỗ kín của mình và hỏi tiếp: 
- Đố cậu đực hay cái? 
Cậu bé trả lời: 
- Cái. 
Tức thì bà ta tát bốp vào mặt cậu bé, giật xâu cá lại và nói: 
- Cái sao lại có râu? 
Cậu bé khóc tức tưởi về nhà mách bố. Ông bố liền đi đến tìm người đàn bà và hỏi: 
- Tại sao bà tát con tôi lại còn lấy cá của nó nữa chứ? Nếu bà trả lời không đúng câu hỏi của tôi, tôi sẽ tát lại bà và lấy cá về. 
Nói rồi ông tụt quần mình ra, chỉ vào cái của mình và hỏi: - Đố bà đực hay cái? 
Người đàn bà trả lời: 
Tất nhiên là đực. 
Tức thì ông bố tát cái bốp vào mặt người đàn bà và giật phăng xâu cá lại rồi nói: 
- Đực sao có trứng? 
-????

Bác Hồ đi ăn trộm
Thuở hàn vi, khi bác chưa tìm đường đi kíu nước Một hôm vì quá đói, không đủ tiền ăn, bác đành leo rào đột nhập vào một căn nhà trong xóm. Nhưng bác không ngờ, đang lúc sửa soạn gom đồ, thì hai vợ chồng chủ nhà vào phòng ngủ để ngủ vì đả tối. Bác Hồ sợ quá đành phải chui xuống gường nằm chờ chủ nhà ngủ để chuồn ra. Nhưng đêm hè trời nóng, anh chồng khó ngủ, nên muốn ọ ẹ Nằm dưới gường bác rất khó chịu, nhưng phải nín thở chịu trận Ở trên anh chồng mò chị vợ và hỏi:" Cái này là gì dzậy em",cô vợ ỏn ẻn trả lời :'' núi thái sơn" xong cô ta mò anh chồng, và hỏi :" cái này là gì vậy anh", anh chồng nói :" Đại tướng kỳ lô" tới phiên anh chồng mò xuống mặt trận tổ quốc của chị vợ và hỏi:" Cái gì đây em", cô vợ nói :" cỏ mọc lưa thưa, đường khe nước chảy, nhưng thơm như múi mít, và thúi như mắm tôm'' Tới đây thì bác Hồ chịu hết nổi, vì nằm dưới gường lớp bị muổi cắn, lớp nứng cặt chịu không nổi, bụng thì đói nhưng nghe mắm tôm thì quá thèm. Không biết tại sao gọi mắm tôm Hiếu kỳ bác rón rén bò ra lấy tay quẹt vào lồn cô vợ anh kia một cai. Sau đó tông cửa bỏ chạy thục mạng Phía sau anh chồng rượt theo, và la ăn trộm, ăn trộm Bác Hồ chạy trối chết Tới bờ sông Hàm Tử nhảy xuống lội qua sông Nhưng chỉ lội một tay, còn một tay vừa quẹt lồn bác đưa lên trời sợ ướt. Qua được bên sông bác vừa leo lên bờ vội vàng đưa ngón tay lên để ngửi thì bác tức quá chửi thề Địt mẹ thối như chuột chết, dzậy mà nó nói như mắm tôm

  
Về nhà
Một ngày đẹp trời, Con Quốc đưa thằng con trai 5 tuổi đi dạo công viên. Hai cha con lửng thửng thả bộ tận hưởng không khí trong lành. 
Bổng thằng con chỉ vào hai con chó đang làm chuyện đó và hỏi : 
--Ba ơi, hai con chó đang làm gì vậy? 
Con Quốc lúng túng trong khoản khắc và trả lời : 
-- Một con chó chỉ lo ham chơi không muốn về nhà, còn con kia thì đang cố gắng đẩy nó về. 
Thằng bé trầm ngâm trong giây lát rồi thốt lên : 
À thì ra là dậy, hôm nọ con cũng thấy bác đưa thơ ủi má con vào cái hàng rào sau nhà mình đó, nếu má không giang hai tay giử chặt cái hàng rào thì má đã bị bác ta đẩy về ty bưu điện mất rồi.

  
Bất công
Ba Búa than với bạn: 
- Mầy coi! Mụ vợ của tao thật là bất công! Mỗi lần nó đi sửa soạn đi 
chơi, bôi trét lên mặt nó biết bao nhiêu là son phấn mà tao có nói gì 
đâu. Hôm qua tao đi chơi về, trên mặt chỉ dính có chút son chút xíu mà 
nó tru-tréo lên rầm-rĩ!  


Trung-thực
Chánh án hỏi nữ bị cáo: 
- Tên họ? 
Bị cáo: 
- Dạ, Nguyễn Thị Điệu, 
Quan toà: 
- Tuổi? 
Thị Điệu: 
- Dạ, 38. 
Chánh án: 
- Có đúng là 38 không? Ba năm trước bà cũng khai từng ấy tuổi. 
Thị Điệu: 
- Dạ đúng. Em là người trung-thực, nói ra thì giữ lời, không phải hạng 
người nay nói thế này mai nói thế khác. 


Đừng làm rùm beng! 
Chuyện xảy trong trường Phổ-thông cấp 2 Võ Thị Sáu. Cán-bộ thanh-tra 
học-đường hỏi: 
- Ai ăn cắp nỏ thần của An Dương vương? 
Cả lớp xanh mặt, im thin-thít. 
Cán-bộ trỏ một em ở cuối lớp, hỏi lại: 
- Trò kia! Ai ăn cắp nỏ thần của An Dương vương? 
Cậu học-trò run run đứng dậy, chực khóc: 
- Dạ... Không phải em đâu! 
Cán-bộ Hiệu-phó đi ngang trông thấy liền bước vào nói nhỏ vào tai 
cán-bộ thanh-tra: 
- Chuyện nhỏ mà... Tôi sẽ bảo đồng-chí Bê làm báo-cáo rồi xuất quỹ đền 
cho đồng-chí. Đừng làm rùm beng, tai tiếng lắm! 


Khách tìm hoa
Trong buổi họp kín ở Chính-trị-bộ, đồng-chí Nông Đức Mạnh khẳng-định: 
- Từ nay trở đi, bất cứ ai còn thậm-thụt đi mua dâm, phải lập-tức làm 
tờ tự kiểm và tự ý rút lui khỏi Chính-trị-bộ! 
Một đồng-chí ngồi ở cuối phòng ngơ-ngác: 
- Thế... Đồng-chí nhất-quyết giải-tán cả cơ-quan này ư?


Bé cái lầm
Sau khi cách-mạng thành công, vợ chồng đồng chí Thị Định được chu-cấp 
cho đi du-lịch hạng sang qua Niu-Dilơn để bù đắp những ngày chui-rúc 
cực khổ trong bưng-biền. 
Sau mấy giờ bay, vợ chồng Thị Định được xe limousine đón vào khách sạn 
5 sao. Ghi danh xong, anh bồi dẫn vợ chồng Thị Định bước vào một căn 
phòng nhỏ thật sang-trọng, đèn đuốc sáng choang. 
Thị Định đột-nhiên giở tác-phong cách-mạng, hắng giọng cật-vấn: 
- Này! 
Anh bồi giật mình: 
- Dạ, kính bà! 
Thị Định bảo: 
- Đây là khách-sạn 5 ngôi sao, hử? 
Anh bồi cung kính: 
- Dạ, kính bà, phải ạ! 
Thị Định trỏ vào vách phòng, rít lên: 
- Khách sạn 5 sao gì mà phòng ốc nhỏ xíu như thế này, không cửa sổ, 
không cả nhà ỉa nhà đái! Có phải mấy người quen thói tư-bản bóc-lột, 
chuyên lường-gạt nhân-dân đấy phỏng? 
Anh bồi chợt hiểu ra: 
- Dạ, kính bà! Đây không phải là phòng của bà và ông. Trông nó to và 
đẹp thế, nhưng thực ra nó chỉ là cái thang máy. Chúng tôi đang đưa ông 
bà lên phòng ở các tầng trên.


Màu tóc chung tình
Trong lớp hướng-dẫn hôn-nhân, một cậu giơ tay, hỏi: 
- Thưa, theo giảng-viên thì trong số các phụ-nữ tóc vàng, tóc hung, 
tóc nâu, tóc đen,.. thì màu tóc nào chung tình nhất ạ? 
Giảng-viên: 
- Tóc bạc!


Thì ra thế ấy
Băng-bó xong, bác-sĩ vui miệng hỏi Tư Chơi: 
- Ông làm sao ra nông-nỗi?.. 
Tư Chơi: 
- Có gì đâu. Tết nhất tiệc-tùng nhậu-nhẹt vui-vẻ, về tới nhà vợ chồng 
tụi tui bày ra chơi trò "rô-măng" cho nó tình-tứ chút xíu vậy mà! Bả 
hỏi vậy chớ tui khoái nhất cái giống gì trên người của bả. Tui bèn 
tình thật khai rằng tui chịu nhất cái nút ruồi son ở "chỗ một đời em 
vẫn để dành". Tự nhiên bả nổi điên lên, chụp cái tê-lê-phôn xáng vô 
đầu tui cái "cốp", máu me tùm-lum! 
Bác-sĩ ngạc-nhiên: 
- Sao vậy? Bộ bà nhà không thích nhắc tới cái nốt ruồi ấy à? 
Tư Chơi cãi: 
- Đâu phải! Tại bả có cái nút ruồi đó bao giờ đâu! 
Bác-sĩ: 
- Vậy chứ ai có? 
Tư Chơi bí-xị: 
- ... con bạn của bả!


Lại tai-nạn tê-lê-phôn
Từ ngày tạo-hoá sinh ra cái ...điện-thoại cầm tay, thế-gian lại nảy ra 
vô-số tai-nạn kiểu mới... 
Lái xe đường trường một mình hơi mệt-mỏi, Tám Tàng quyết-định ngừng 
lại bên đường, vào trạm nghỉ để thi-hành nghĩa-vụ thiêng-liêng. 
Thấy các máng tiểu đã đầy kín người, Tám Tàng bước thêm bước nữa, vào 
tận bên trong, tìm phòng tiêu còn trống. Tìm được chỗ tuận-tiện, Tám 
thơ-thới bước vào, ... đã nghe tiếng ở ngăn bên kia hỏi lớn: 
- "Ê bồ! Khoẻ chứ?" 
Vốn không thích tiếp chuyện với người lạ, Tám Tàng chưa biết trả lời 
sao, chỉ buột miệng: 
- Khoẻ! 
Người bên kia hỏi tiếp: 
- "Thế à! Bồ định đi đâu đấy?" 
Cảm thấy lạ lùng, nhưng Tám vẫn đáp: 
- San Jose. Tôi đi San Jose! 
Giọng nói bên kia: 
- "Thế mấy đứa nhỏ ở nhà với ai?" 
Tám trả lời: 
- Mấy đứa nào? Tụi nó lớn hết rồi mà! 
Giọng nói bên kia có vẻ khó chịu: 
- "Tí nữa ra xe anh gọi lại em nhé! Có cái thằng ôn-dịch nào ở ngăn 
bên kia, anh hỏi cái gì nó cũng trả lời, nghe khó chịu quá!"


TIỀN NÀO CỦA NẤY.
Một thương gia từ Hoa kỳ cùng vợ qua Pháp du lịch. Trong lúc bà vợ đi mua sắm, ông lén đến một ổ mãi dâm hạng sang tìm hoa. Gặp một cô gái còn trẻ đẹp, cô đòi 100 đô. Nghe tới 100 đô ông trợn mắt:
-Trời ơi ! Ở Mỹ, cỡ em chỉ đáng 10 đô, anh trả 20 đô em có chịu không ? 
-Ở Mỹ khác, ở Paris, gía tối thiểu cũng 50 đô một dù.
-Thế 30 đô được không ?
Thấy khứa bèo quá, chị em ta bĩu môi bỏ đi.
Chiều hôm ấy, hai vợ chồng ông đang ngồi trong một nhà hàng tại Paris. Cô gái điếm nhận ra, lại bàn xí xọn với hai người:
-Ông muốn mua vui mà chỉ trả có 30 đô, hèn chi phải chọn một gái xề xấu đau xấu đớn thế này ! 


Không bao giờ phụ em
Đêm tân hôn, chàng thỏ thẻ với nàng: 
-"Em yêu, anh xin hứa một điều là anh sẽ không bao giờ phụ em!"
Tân nương sung sướng mỉm cười. Sáng hôm sau thức dậy, nàng hối hả lo cơm nước. Đến lúc chuẩn bị đi làm, nàng nói: 
-"Anh ơi! Vào đây phụ em một tay kẻo muộn giờ làm mất." 
Anh chàng nhăn nhó: 
-"Sao em lại mau quên thế! Đêm hôm qua anh đã nói gì sao?"

1 comment:

  1. đó là chuyện tối qua mà thôi
    ha ha ha

    ReplyDelete