Sunday, August 19, 2012

sợ vợ


Không Sợ Vợ

 Tiếng bà vợ léo nhéo trong điện thoại: "Ông nhớ giặt ngay chậu quần áo. Nhớ vò thật kỹ cái váy của tôi xong rồi nấu cơm. Tối nay tôi về muộn, chờ tôi về mới được ăn cơm, không được ăn trước đâu đấy!".
      Nghe xong, ông quát rất to vào ống nói:
      - Bà câm ngay cái mồm đi! Tôi không làm... Tối nay bà về muộn hay bà đi luôn lên thiên đàng, xuống địa ngục thì cứ việc đi đi, không về nữa thì càng tốt...
                       

      Nói xong ông dập mạnh ống nghe xuống. Ông hàng xóm sang chơi vừa bước vào cửa nghe thấy vậy trợn tròn mắt hỏi:
      - Ông... ông không sợ bà ấy hay sao mà hôm nay lại dám lên giọng quát tháo, cắt ngang lời bà ấy thế? Lát nữa bà ấy về thì ông chết!
      Ông cười hề hề bảo:
      - Sợ quái gì chứ... Bà ấy gọi vào máy điện thoại có ghi âm từ sáng, bây giờ tôi mới về mở ra nghe lại... Tôi "quát" cho bà ấy một trận cho bõ tức... Thôi tôi phải đi giặt ngay chậu quần áo và nấu cơm đây

-------------------------


Nước mắm hâm

Một anh nọ có tính sợ vợ vô cùng và ngu hết chỗ nói, bởi thế suốt đời cứ bị ăn hiếp mà không làm sao được. Anh ta biết thế là nhục, mắc cỡ với anh em, song cứ phải cắm cúi phục tùng theo lệnh bà.
Một lần, có bạn ở xa tới thăm, anh ta đến năn nỉ với vợ:
- Bữa nay tui có khách, vậy mẹ mày để tôi làm chồng một hôm, bao giờ có mặt khách đến thì mẹ mày để cho tôi cự nự la lối gì thì la. Chớ không khách khứa bảo vợ ăn hiếp chồng thì nhục cả.
Chị vợ thấy chồng nói thế cũng ưng thuận để đẹp mặt cả đôi và được tiếng với anh em. Anh ta được như ý nên tự tung tự tác quát nạt om sòm, chị vợ không hé răng nửa lời. Bạn bè thấy thế cũng khâm phục. Bữa ăn, mâm cơm được dọn lên một cách ngon lành đầy đủ, tuy thế anh ta vẫn:
- Nào, tô canh này sao mẹ nó nấu mặn quá thế này?!
- Chao ôi! Món xào gì mà lại thế này?!
- Đĩa thịt làm sao mà nấu như vậy?!
Thấy chồng chê bai đủ thứ, chị vợ vẫn vui vẻ lễ phép với chồng. Được nước, anh chồng như chim sổ lồng quên cả phận mình, nên lên mặt quá. Ngó đi ngó lại không còn gì để chê được nữa, khi thấy vợ bưng thêm nước mắm lên, anh ta nhận lấy rồi nói:
- Này mẹ nó, sao chén nước mắm này không hâm lên?
Nghe nói vậy, mọi người bò lăn ra cười. Chị vợ mắc cỡ không nhịn được cái ngốc của chồng mới bước lại túm tóc anh ta tẩn cho một trận.
-----------------------------

Sợ vợ
Có anh kia xưa nay rất là sợ vợ. Vợ nó quát tháo thế nào, anh ta cũng ngậm miệng, không dám cãi một lời. Anh ta đi đánh bạc, mãi xẩm tối mới về.
Thổi cơm ăn xong, chị vợ ngồi chờ chồng mỏi mắt. Chị ta tức lắm.
Khi anh chồng vừa mới ló mặt vào ngõ, chị ta đã chạy ra túm ngực lôi vào nhà, gầm rít.
Anh ta vừa gỡ tay vợ túm ngực, vừa kêu xin:
- Bỏ tôi ra! Tôi xin bu nó!
Chị vợ được thể càng làm già, túm luôn tóc ấn đầu anh ta xuống.
Anh ta liền vung tay gạt ngã chị vợ, tát cho luôn chị vợ mấy cái, rồi trợn mắt, quát:
- Người ta đã sợ thì để cho người ta sợ chứ!

*********************


Quá hiểu chồng

Đêm đã khuya mà chưa thấy chồng về, vợ một tay bợm nhậu bảo thằng con trai.
- Mít, ra chỗ trạm xăng bỏ hoang gần đường sắt đón bố về mau lên.
- Hôm nào mà bố chẳng về vào 12 giờ, đã đến giờ đâu mà mẹ phải sốt ruột, với lại tự nhiên sao hôm nay lại phải đi đón, mọi hôm bố vẫn về được mà?. Thằng con cáu kỉnh đáp.
- Mày không biết à? Sở Giao thông người ta vừa mới cưa 3 cái cây chết khô dọc đường hôm nay.
- Thế thì có liên quan gì đến việc bố về nhà đâu?
- Mọi hôm bố mày say khướt, nên ông ấy cứ đếm đủ 24 gốc gây là về đến nhà, nhưng hôm nay mất 3 cây, nếu ông ấy cứ quen đếm như mọi hôm thì sẽ đi qua nhà và tới trạm xăng bỏ hoang, có khi còn rơi tõm xuống cái cống gần đó rồi ấy chứ. Đi nhanh lên con, có khi còn kịp cứu bố!

_________________________

Trong bếp, hai vợ chồng đang cãi nhau về việc cho 1 hay 2 thìa bột canh ngon hơn.
Ông chồng ôn tồn bảo:
-Tôi nghĩ trong việc này, cô không hẳn nói đúng đâu.
Bà vợ một thôi một hồi:
-Cái gì? Ông bảo tôi không đúng? Tôi không đúng nghĩa là tôi ăn nói không như một con người chứ gì?Tức là ông bảo tôi nói như một con chó hả? Ông bảo tôi sủa bậy như con chó phải không? Ôi mẹ ơi, chồng con nó kêu con là con chó, mẹ ơi!

No comments:

Post a Comment