Monday, August 20, 2012

Sức khoẻ là vàng

Chắc phải đợi đến lúc nằm trên giường bệnh ta mới thấy được những ngày khoẻ mạnh quý báu biết bao nhiêu. Chuyện nghe ra rất tầm thường trong cuộc sống hàng ngày bây giờ bỗng trở nên giá trị, khó tìm lại được. Những buổi sáng thức dậy thấy được ánh mặt trời và những chùm lá xao động ngoài cửa sổ, có thể nghe cả tiếng chim hót, tiếng xe cộ chạy qua lại ồn ào hay tiếng người lao xao đâu đó. Những chuyện ấy rất thường tình, đời sống trôi chảy chung quanh ta, mà ngày thường không bao giờ ta quan tâm, để ý tới. Bây giờ trong căn phòng vắng lặng, cách biệt với đời sống bên ngoài, mạch máu và nhịp tim đập của ta gắn liền với những giọt thuốc tỉ tê đang luồn chảy vào cơ thể, ta sẽ nghĩ gì nhỉ?

Chắc là phải đợi đến lúc nằm trên giường bệnh ta mới thấy những ngày lành mạnh là đáng quý, không gì hơn là được sống gần những người mình yêu thương, được làm những điều mình thích, được nói được cười trong một môi trường ấm áp như ngày hôm nay. Thế thì khi ta được trở lại với cuộc sống dù là tầm thường, nhưng rất bình thường yên ổn, ta có thấy quý những ngày như thế không? Hay ta vẫn chẳng màng đến rồi lại cứ lầm lũi bước tới trong bản năng thèm khát đòi hỏi, dù có thể ta chẳng cần tới.

Đến một lúc nào đó, ta sẽ không còn thấy quyền lực, danh vọng và tiền tài là quan trọng nữa. Con tàu trước khi rời sân ga sẽ kéo lên những hồi còi dài trong đêm tối, có thể không ai để ý đến một người hành khách đã xuống tàu lầm lũi một mình. Con tàu như dòng đời trôi chảy ta đã bỏ lại sau lưng. Giờ phút đó ta không còn ở trên cõi đời này nữa, nhưng trước giờ ra đi, có thể có nhiều điều ta chưa thực hiện được bắt đầu từ những ước mơ thời niên thiếu. Cuộc sống ngắn dài không quan trọng mà là phải sống như thế nào cho đúng. Sức khoẻ là vàng, không có sức khoẻ ta sẽ mất mọi thứ.

No comments:

Post a Comment