By Vũ Nhuận
Trong cuộc sống, Lê Uyên Phuong đã phải chống chọi với nhiều nghiệt ngã, từ chuyện tình bị cấm cản đến chuyện, sau 15 năm chung sống, cuộc hôn nhân của Lê Uyên và Phương đã chấm dứt trong đổ vỡ.
Thế nhưng Lê Uyên Phương vẫn cứ thản nhiên, vẫn dửng dưng, vẫn ngất ngưởng trên lưng cuộc đời, thách đố thương đau.
Có thể nói trước năm 1975, đã có lúc Sàigòn chết mê chết mệt với những dòng nhạc man dã, nức nở, đam mê, ê chề của Lê Uyên và Phương.
Mỗi lần hát, họ như một lần sáng tác lại và đối với người nghe, mỗi lần nghe, như bắt được cái đam mê mới.
Mời quý vị trở lại với dòng nhạc đam mê đó trong tạp chí thơ nhạc sau đây.
Chờ trăng lên, nghe sao thì thầm
Thời gian qua, đâu ngờ cuộc đời bao la
Rồi như mây thoáng qua
Rồi như trăng xế tà
Em ơi nhớ ngày xa vời dâng hoa
Nầy anh ơi, suối reo sườn đồi
Nầy chim ơi, reo mừng cuộc đời ghi tên
Rồi như khi lớn lên
Rồi như khi úa tàn
Hoa thơm vẫn chờ nắng vàng dâng hương
Tình yêu đời đời
Làm sao như hoa vàng rừng xanh
Một khi đăng hoa tình yêu
Thiết tha cuộc đời đã mất hết mê say
Rồi mai đây đi trên đường đời
Đừng buông tay âm thầm tìm về cô đơn
Một khi trao áo hồng
Là khi trao tiếng cười
Luôn ghi kỷ niệm ban đầu yêu thương
Cho copy BT nhé. Tiền trảm hậu tấu:)
ReplyDeleteCứ lấy tự nhiên thôi.
DeleteKapersky không cho copy rồi:(
ReplyDeleteKapersky là gì vậy?
DeleteLà chương trình diệt virus của Nga. Hiện đang cài Internet Security của Kapersky.
DeleteThì ra là thế!
DeleteChắc là Nga - Mỹ kình nhau ha ha ha ... lol
Trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết!
DeleteAlbum này quá hay!
ReplyDeleteLâu lắm mới được nghe lại những nhạc phẩm này.
Thanks anh Từ.
Vũng Lấy Của Chúng ta nghe buồn da diết
ReplyDeleteNgười ta gọi Lê Uyên Phương là nhạc sĩ của tình nhân mà Hoàng .
ReplyDeleteCó người viết "Lê Uyên Phương sáng tác rất nhiều tình khúc mà lại là đớn đau, sầu khổ, nặng nề đến tê dại. Người ta từng gọi ông là nhạc sĩ của tình nhân, vì trong mọi sáng tác của ông, tình yêu đôi lứa trở đi trở lại khắc khoải và mãi mãi được ví von như nguồn cơn của mọi bất hạnh đời sống sau này của ông. Âm nhạc của ông không phải viết về cái thuở tình học trò bồng bột, ngây thơ. Cũng không phải ca ngợi cho tình yêu vợ chồng nồng nàn, chung thủy. Càng không là những lời thở than cho cuộc tình đã chia lìa, tan vỡ. Đơn giản là, các bài hát ấy chỉ dành cho... tình nhân."