Trong dòng đời hối hả, đã bao lần em dừng lại một chút để nghĩ về cuộc sống của mình?
Mỗi một đời người phải trải qua biết bao nhiêu thăng trầm, lo toan, phiền muộn.
Nhưng cuộc sống thì cứ trôi đi ào ào như cơn lũ, làm cuộc đời cứ xoay chuyển liên tục,… em cứ tất bật, cứ mê mải chạy theo, bỏ lại sau lưng tất cả để rồi nhìn lại em đã được gì?
Cuộc đời bụi lấm thân em
Bao cơn choáng váng bên rèm dạ thưa
Ngày về gió lộng bão mưa
Lúc đi phong toả trăng xưa sắc ngời
Chập chùng sinh tử phân đôi
Hồi chuông báo mộng còn rơi giữa mùa
Cuộc đời đổ cháy hơn thua
Danh mờ công lạc bán mua chợ người
Nầy em sắc thắm tả tơi
Mấy mươi năm xác thân phơi mặt đời
Trăng gieo ngấn gió lả lơi
Triền sương sóng sánh gọi mời điểm trang
Nầy em soi ánh dương quang
Từng cơn đại mộng hoá vàng phiêu du
Nầy em tắm gội thiên thu
Hư vô gột trắng sương mù phố xa
Nầy em nghe giữa la đà
Chuông không tỉnh giấc sơn ca giật mình
Võ vàng tiềm thức nguyên trinhLạc cung giữa cuộc hành trình cát se
Từ Thức
thân em như tấm lụa đào
ReplyDeletephất phơ trước gió biết vào tay ai
giá như em chẳng tham tài
làm gì có những thứ tai hoạ này
cuộc đời đâu có rủi may
tương lai phía trước trong tay của mình
em dù là gái thật xinh
nhưng không mài dũa sử kinh trau mình
khác chi chùm gửi đáng khinh
cây kia ngã đổ thân hình mình sao?
bá láp cuối tuần cho vui
btw: thanks bác Từ Thức
Bài thơ hay quá, thật xúc tích ý nghĩa và đầy những mỹ từ. Em và cuộc đời ẩn chứa quá nhiều hấp lực, quá nhiều trắc trở trái ngang để già nhị này cứ đọc đi đọc lại mãi mà không chán.
ReplyDelete"Cuộc đời bụi lấm thân em
Bao cơn choáng váng bên rèm dạ thưa
Ngày về gió lộng bão mưa
Lúc đi phong toả trăng xưa sắc ngời"
Chỉ mới 4 câu đầu thôi đã khơi dậy nỗi niềm. Bài thơ có chút ý tưởng của bụt như:
"Hư vô gột trắng sương mù phố xa" và như:"Chuông không tỉnh giấc sơn ca giật mình.". Thành thật cảm ơn Bác Từ với bài thơ tiềm ẩn đầy tâm ý.
Cám ơn anh Hải nhiều, anh am hiểu ngôn từ nhà bụt nên đã lật tẩy những ẩn từ trong lời thơ.
DeleteBài thơ hay quá Từ Thức ơi!
ReplyDeleteĐúng như ông Hai Nguyên nói, bài thơ có phảng phất hương trầm, thoảng thoảng hơi bụt tinh không.
ReplyDeleteMột cuối tuần suy niệm, trầm tư của thế thái nhân tình.
Thưa anh sóng lũ lênh đênh
ReplyDeleteGiòng đời cuồn cuộn nổi nên kiếp người
Quay nhìn ngửa mặt lên trời
Tìm quay quắt mãi cái lời yêu thương
Hụt chân trợt ngã bên đường
Sát na mới biết vô thường phút giây