Thursday, September 3, 2020

Chào cô gái tháng 9

pic

Nghe đâu đó tiếng gọi của tháng 9? Tự dưng ngoảnh lại giữa con đường, hình như thấy ai đó đưa tay ra chờ đợi. Chào em, cô gái tháng 9 …

Tháng 9 nơi đây chưa có lá vàng lả tả, hạ vẫn nhởn nhơ trêu ngươi khoe sắc nắng đẫm mùi hương mặt trời,  nhưng tận thẳm sâu chừng như đã nghe thanh âm của điều gì đó phai nhạt, úa tàn. Tháng 9 nơi này lá vẫn phong xanh, tháng 9 nơi đây gió vẫn vô tình, đám mây bàng bạc, heo may hồi âm im bặt, thế mà trong những giấc mơ hoang đàng của làn sương sớm, nghe phong phanh như lề đường nức nở xác lá đớn đau.

Tháng 9 buổi sớm mai mang trên mình chút dịu dàng của mùa thu, chút buồn vương trên mắt như cái tiết trời thu lãng đãng, bâng quơ, chút lạnh lùng như có gió se se lạnh mùa thu, da diết, đủ khiến con người ta xao xuyến và trái tim khẽ bối rối với những âm vang không rõ lời.

Tháng 9, Em cứ là em đi, là cô gái tháng 9 ấy, buồn thì khóc, vui thì cười, mệt mỏi quá thì em cứ thả trôi vài dòng suy nghĩ, để cảm xúc trong em hoà nhịp điệu đúng với thổn thức của con tim...

Tháng chín về cây cỏ vẫn xanh lơ

Anh bồi hồi gieo vần thơ nhung nhớ

Nơi xa ấy mà chỗ em đang ở

Nắng có vàng hoa có nở thêm không?


No comments:

Post a Comment