Gửi em, cô gái tháng Tám,
Khi anh viết những dòng này, nắng cuối mùa vẫn đang hong mái hiên một màu vàng nhạt. Gió vẫn chạy dọc con phố nhỏ, phả vào ký ức anh hình ảnh một cô gái bước đi trong chiếc váy hoa nhẹ tênh, vai gầy đong đưa dưới nắng. Người ta bảo em là cô gái của tháng Tám, rực rỡ, nồng nàn, nóng bỏng đến chói chang, nhưng chẳng hiểu sao, trong mắt anh, em lại dịu dàng đến lạ.
Gió hát bên vai áo mỏng bay,
Nắng vờn mái tóc, má hây hây.
Tháng Tám dịu dàng qua phố nhỏ,
Dáng em nghiêng xuống cả trời mây.
Em có biết không, em giống như mặt trời vậy. Không phải mặt trời của giữa trưa gắt gỏng, mà là ánh mặt trời sau cơn mưa, đủ ấm để người ta không còn lạnh, đủ rực để khiến người ta muốn bước ra khỏi vùng tối của chính mình. Em mang trong mình ngọn lửa không phải để đốt cháy, mà để sưởi ấm người khác bằng tình yêu mãnh liệt và chân thành của em.
Mắt biếc không câu vẫn ngỡ say,
Cười duyên thôi cũng đủ hao gầy.
Tim ai lạc bước theo hoa áo,
Nhẹ chạm hồn xưa giữa tháng này.
Người ta thường e dè trước những điều quá rực rỡ. Em rực rỡ đến mức khiến người ta lùi bước, nhưng rồi chính họ lại không thể rời mắt. Làm sao có thể quên được mái tóc ấy, mỗi lần em nghiêng đầu cười là từng sợi như khiêu vũ trong gió. Làm sao có thể bình tâm trước nụ cười ấy vừa duyên dáng, vừa khiến tim người ta loạn nhịp?
Em đến như làn gió mỏng lay,
Để ai thổn thức giữa heo may.
Chẳng cần rực rỡ như mùa hạ,
Chỉ thế thôi… mà nhớ suốt ngày.
Em yêu như thể hôm nay là ngày cuối cùng của đời mình. Em trao đi tất cả không tính toán, không dè dặt. Anh đã từng sợ thứ tình yêu quá nồng nhiệt, sợ bị cuốn vào như một cơn lốc. Nhưng rồi anh hiểu, em không phải cơn lốc. Em là ngọn lửa trong căn nhà nhỏ, cháy âm ỉ và đủ sức giữ ấm suốt cả mùa đông.
Nàng Tháng Tám
Nắng trải ven đường, gió lướt bay,
Vai nghiêng e ấp, nắng hao gầy.
Váy hoa khe khẽ vờn theo gót,
Mắt biếc mơ màng, má thắm say.
Môi hé nụ cười, lòng vẫn ấm,
Tình sâu đâu hẹn, vẫn còn đây.
Dịu dàng tháng Tám em như mộng,
Chạm khẽ hồn ai… mắt thoảng lay.
Nếu tháng Tám là bản tình ca giao mùa, thì em chính là đoạn cao trào đẹp nhất.
Cảm ơn em, vì đã là chính em. Vì đã bước vào tháng Tám của anh như nắng ghé thăm, như gió thì thầm, như một cái ôm ấm áp giữa ngày mưa bất chợt.
Mãi thương,
No comments:
Post a Comment