Tháng Chín luôn mang theo hương vị riêng chút nắng vàng, chút gió heo may, chút se lạnh đủ làm lòng người xao động. Giữa bức tranh mùa thu ấy, tình yêu như được hong ấm dưới nắng lụa, nở rộ trong từng vần thơ. Bài thơ “Tình Tháng Chín” là một khúc hát dịu dàng, nơi tình yêu đôi lứa đan xen cùng cảnh sắc, để nỗi nhớ và hy vọng hóa thành lời hẹn ước.
Thơ Tình Tháng Chín
Tháng chín về tình ta hong nắng lụa,
Heo may gõ nhịp khúc thuở mơ màng.
Em như ánh sớm gieo nhớ mùa sang,
Anh tựa cánh đồng xanh vang câu hát.
Trăng gác núi dệt muôn lời hương ngát,
Khói sương giăng khắc khoải bóng em gầy.
Gió thu về níu bước ngại đường mây,
Hồn thao thức gọi tên hoài thương nhớ.
Hoa cúc nở giữa vườn thơm cánh mở,
Ánh mắt em như lửa ấm đêm dài.
Một thoáng môi cười thắp sáng tương lai,
Tình thắm thiết níu hồn anh ở lại.
Ngày tháng rộng tình yêu kia xanh mãi,
Dẫu sương rơi hay nắng gắt mưa dầm.
Bàn tay siết giữ yêu thương chẳng lầm,
Anh với em nguyện đời đời chung bước.
Tháng chín gọi tình yêu muôn hẹn ước,
Đêm trăng vàng dìu dặt khúc tơ duyên.
Mộng uyên ương vỗ cánh giữa trời hiền,
Ta giữ mãi ngọc ngà thu tháng Chín.
“Tình Tháng Chín” không chỉ là những câu chữ, mà còn là sự gửi gắm của trái tim, dẫu nắng gắt hay mưa dầm, tình yêu vẫn xanh mãi, vẫn thủy chung. Trong vòng tay ấy, mùa thu trở nên bất tử, để ta giữ mãi ngọc ngà tháng Chín trong đời.
No comments:
Post a Comment