Bạn Ngọc Thuần đặt câu hỏi:
Nếu không có đàn bà .
Thế giới ra sao nhỉ .
Nho nhỏ một gợi ý .
Chỉ Từ Thức hiểu thôi .
Câu hỏi của Ngọc Thuần ngắn thôi, nhưng dư âm thì rất dài. Chỉ vài chữ giản dị mà gợi ra bao điều để nghĩ, để cười, để lặng. “Nếu không có đàn bà, thế giới ra sao nhỉ?” là một câu hỏi vừa hóm hỉnh vừa sâu, không cần trả lời vội. Có lẽ phải ngồi lại, nhâm nhi một ly cà phê, nhìn đời chậm hơn một chút, mới dám trả lời cho trọn vẹn.
Nếu không có đàn bà, thế giới chắc sẽ… rất gọn. Gọn trong suy nghĩ, gọn trong hành động, gọn cả trong cảm xúc. Buồn thì buồn, vui thì vui, hết giờ là hết. Không ai ngồi thừ ra chỉ vì một câu nói nghe tưởng vu vơ mà nghĩ mãi không xong. Cuộc sống lúc ấy có thể nhẹ đầu hơn, nhưng chắc cũng nhẹ luôn cả… trái tim.
Nếu không có đàn bà, buổi sáng sẽ bắt đầu rất nhanh. Dậy, đánh răng, uống cà phê, đi làm. Không có chuyện đứng trước gương hỏi “mặc vậy ổn chưa?”, cũng chẳng ai nhớ đổi áo vì hôm nay trời se lạnh hơn hôm qua. Tất cả đều hợp lý, chỉ có điều… hơi khô. Như ly cà phê không đường, không sữa, uống vẫn tỉnh nhưng không đủ để nhớ.
Nếu không có đàn bà, căn bếp sẽ im lìm hơn. Nồi niêu vẫn có thể hoạt động, nhưng ít mùi thơm len ra lúc chiều xuống. Món ăn đủ no, nhưng thiếu cái cảm giác được chờ, được hỏi, được nhắc “ăn chậm thôi kẻo nghẹn”. Bữa cơm xong là xong, không ai ngồi lại thêm chút nữa chỉ để kể một chuyện không đầu không cuối.
Nếu không có đàn bà, thế giới sẽ thiếu rất nhiều điều nhỏ xíu mà quan trọng. Thiếu cái cách để ý người khác buồn dù họ nói là không. Thiếu những câu trách nghe thì cằn nhằn mà nghĩ kỹ lại toàn là lo. Thiếu những im lặng rất sâu, không ồn ào nhưng đủ làm người đối diện tự soi lại mình.
Nếu không có đàn bà, đàn ông chắc vẫn mạnh mẽ, vẫn đi xa, vẫn làm được những việc lớn. Nhưng có lẽ sẽ quên mất cách quay về. Quên dừng lại đúng lúc, quên chăm sóc bản thân, quên rằng có những vết mỏi không nằm trên vai mà nằm trong lòng.
Thế giới không có đàn bà có thể vẫn vận hành rất trơn tru. Nhưng sẽ thiếu màu, thiếu mùi, thiếu độ ấm. Thiếu những điều không đo đếm được bằng logic, nhưng lại giữ cho đời sống không trở nên cứng nhắc. Đàn bà không làm mọi thứ hoàn hảo, nhưng làm mọi thứ… có hồn.
Còn “gợi ý nho nhỏ” kia à? Thì Từ Thức hiểu. Hiểu rằng đàn bà không cần được ca ngợi suốt ngày, chỉ cần được nhìn bằng ánh mắt tử tế. Hiểu rằng thế giới này, thiếu đàn bà, vẫn sống được. Nhưng có đàn bà, thì sống… đáng hơn nhiều.





