Friday, April 13, 2012

Cuộc trả thù thời tiền sử

Một hôm, người chăn chiên thuê thấy cơ thể mình có điều gì đó khác lạ, miệng cảm thấy đăng đắng, hơi từ miệng toát ra đã có mùi không còn bình thường. Nhớ lại ít ngày trước, ông từng ngửi được mùi này lúc đàn sói hộ thân vây quanh, mùi của thịt sống và hơi của hôi tanh máu khi đàn sói ra công cấu xé con chiên. Giờ này trong ông, những con chiên béo mập hiện ra trước mắt, ông nuốt bọt miệng từng chặp, từng chặp, hình dung những miếng thịt thơm ngon đang lởn vởn, ông liếm môi suy tính làm cách nào để có thịt chiên ăn mà không bị đàn chiên kêu than, khóc lóc coi hành vi của ông là độc
 ác, hung bạo
.

 Ông chạy về kho và ra công mài dũa những miếng bạc, khay đồng thành những cây kim thật nhỏ. Khi thấy đã đủ, ông đi thẳng ra máng cỏ khô nơi cho chiên ăn hàng ngày, rải kim chung với cỏ vào máng, xong rồi ông kêu chúng đến ăn.
Vài con chiên đang nằm nghỉ nhìn rõ hành động của ông, và báo cho nhau biết.
Cả đàn chiên đứng đăm đăm nhìn máng cỏ không chịu ăn. Ông ngạc nhiên tự hỏi “sao chúng biết mà không ăn”, rồi ông ra sức khuyên nhủ chúng bằng những lời ngọt ngào, ưu ái và đầy hứa hẹn bảo vệ của một người chăn thuê, nhưng đàn chiên vẫn lắc quầy quậy nhất quyết không ăn.
Xem ra ông cũng chỉ là con người bình thường như mọi người, nên chưa qua một khắc giờ ông đã mất kiên nhẫn với đàn chiên bèn chuyển qua hành động, lôi đám sói ra để thị uy hiếp đáp đàn chiên.
“Tại sao chúng mày không ăn để những con kia cùng bắt chước?” Ông chỉ vào hai con gắt lên.
“Tại vì ông rải kim độc vào cỏ, chính mắt chúng tôi thấy”. Hai con trong đàn lên tiếng.
“Hơ hơ ... chúng mày muốn hại ông à! ông thương chúng mày như con như cái trong chuồng không hết, có đâu lại đi hại chúng mày ... hả hả. Đúng là chúng mày làm chuyện đó để vu khống cho ông, bêu xấu ông là gian ác chứ gì. Chúng mày đúng là lũ phá hoại”. Ông chỉ mặt hai con chiên.
Ngay lập tức ông ra lệnh cho đàn sói rũ cỏ để kim rớt xuống máng. Đáy máng lóng lánh trơ những cây kim loại.
“Thì ra chúng mày muốn hại chết đàn chiên này thật, lại còn dám vu khống cho ông!”. Ông trừng mắt chỉ tay.
Đàn chiên nhiều con ngờ vực hành động này nhưng không dám lên tiếng sợ bị kết án vì biết mình thân cô thế yếu, đành im lặng để bảo tồn mạng sống.
Ông chỉ tay ra lệnh cho đàn sói và mỗi con chiên trong đàn phải lấy một cây kim và đóng vào chân sau của hai con chiên vô tội bị ông gán cho tội “vu khống”. Mặc cho tiếng kêu than thảm thiết, rên siết đau đớn của hai con chiên bị “đóng kim”. Ông vẫn thản nhiên ngồi vênh váo tự đắc mặc những lời kêu van khẩn cầu xin kia.
Chừng như ông chợt tỉnh vì sợ nếu ‘ĐÓNG” hết kim vào đùi hai con chiên kia thì có thể miếng thịt đùi không còn đủ thơm ngon và khi ăn biết đâu sẽ còn kim sót lại trong đó nên ông vội khua tay nói dừng lại với bộ mặt thật nhân từ.
“Ta không muốn giết chúng, vì ta từ bi nhân hậu. Để cứu chúng các ngươi hãy cắt hai đùi của chúng xuống cho kim độc khỏi lan ra hại tới thân chúng”. Ông truyền lệnh cho đàn sói.
Ngay chiều đó ông đã có bữa thịt đùi chiên như ý, và xương thì ném cho mấy con sói gặm qua đêm.


14 comments:

  1. Chăn thuê thì làm vậy là đúng rồi, có phải chủ chiên đâu mà thương xót đàn chiên!!!!

    ReplyDelete
  2. Chuyện của BT nghe như chuyện ngụ ngôn của La Fontaine hay của Aesop là những bài học răn đời ! :))
    Dẫu có làm gì đi nữa cũng không thoát khỏi sự phán xét sau cùng !
    Đại nạn sói lang này mong sao chóng qua trả lại thanh bình cho GX !

    ReplyDelete
  3. Anh Thức ơi sao người ta lại ác với máy con chiên nhu thế, 2 con chien bị cat như the thì chắc là chét sau dó thoi tôi nghiẹp chúng qua đi

    ReplyDelete
  4. Thế mới rõ thế nào là chủ thế nào là làm thuê. chủ tịch nhỉ!

    ReplyDelete
  5. Trong cuộc sống hàng ngày, luật nhân quả vẫn luôn diễn ra quanh ta, nhưng vì quen thuộc quá, ít khi ta nhớ rằng đó là biểu hiện của nhân quả. Thí dụ:
    - Ăn rau thì rửa chén mau sạch. Ăn thịt heo rửa chén cực hơn vì bị nhầy mỡ.
    - Ăn quá no thì mệt, nặng bụng.
    - Ăn quá mặn thì khát nước.
    - Uống rượu quá độ thì nhức đầu, say xỉn, nôn mửa…

    ReplyDelete
  6. Cuộc trả thù thời tiền sử ác độc nhưng không dã man bằng thời nay , muốn hại người ta mà không ra mặt , phải mượn bàn tay lông lá thấy gớm , thế mà vẫn vỗ ngực mượn danh , tội nghiệp cho ông chủ đã hóc phải búa rồi , nhả ra không được , nuốt không xong . Bactu ơi ! mỗi bài post lên là mỗi làn đắng cay nghẹn ngào cho GX bactu , giangthe giúp được gì không ?

    ReplyDelete
  7. Là người tiền sử nên họ đối xử với chiên như thế đó. Ngày nay sống trong xã hội văn minh, con người tiến bộ nên chuyện đó khó xảy ra. Nhưng nếu có thì chắc họ vẫn còn mang nặng tính hẹp hòi có và mang thân người tiền sử

    ReplyDelete
  8. Cho BT can nhá! Đừng nhắc chuyện GX ở đây, nói không khéo nhỡ "HỌ" thông manh hiểu nhầm là ôm vạ đó. BT bị cảnh báo nơi pháp trường nên giờ còn run run như tội đồ chạm thiên nhan đó.

    ReplyDelete
  9. Doc ma lanh ca nguoi BT oi. Ac qua.

    ReplyDelete
  10. Ớn thiệt đó, BT vẫn còn rợn gai ót đó Yến.

    ReplyDelete
  11. Ông này chắc phảỉ có pháp thuật, hay bùa phép gì đó thì mới thể thổi phù phù, biến biến hoá hoá nhanh thế được.
    Nhưng phải công nhận ông ta mưu mô quỷ qủy quyệt, bản mặt lì lợm hơn người thường.

    ReplyDelete
  12. Thật là dễ sợ, ăn mấy cái đùi chiên đó ông có khác được gì không nào.

    ReplyDelete
  13. Cuộc trả thù gì mà ghê sợ quá , đó là thời tiền sử , đầu óc còn ngây ngây ngô ngô , thế thì cuộc trả thù hôm nay chắc còn táo bạo hơn nhiều ?

    ReplyDelete
  14. Nên bắt lão chăn dê này đền tội bằng cách đóng cọc vào ... mồm hắn, để từ nay hắn khỏi cần phải ăn ..
    Thiện tai! Thiện tai !!!

    ReplyDelete