Saturday, June 8, 2024

Thuở Ấy Có Em

Ca khúc "Thuở Ấy Có Em" là một bài hát nổi tiếng của nhạc sĩ Huỳnh Anh, một trong những nhạc sĩ tiêu biểu của nền tân nhạc Việt Nam. Bài hát được sáng tác vào thập niên 1970, khi dòng nhạc trữ tình đang thịnh hành, và đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng nhiều thế hệ người yêu nhạc Việt.

Huỳnh Anh là một nhạc sĩ tài hoa của nền âm nhạc Việt Nam, với nhiều ca khúc nổi tiếng khác như "Mưa Rừng", "Câu Chuyện Đầu Năm", "Rừng Lá Thấp". Ông có khả năng sáng tác những bản nhạc trữ tình, đậm chất thơ và mang đậm cảm xúc cá nhân. Thuở Ấy Có Em là một minh chứng cho tài năng của ông, khi có thể viết nên những lời ca chân thành, sâu lắng và dễ dàng chạm đến trái tim người nghe.

Ngay từ khi ra mắt, Thuở Ấy Có Em đã nhận được sự yêu thích rộng rãi từ công chúng. Ca khúc này đã được nhiều ca sĩ nổi tiếng trình bày và ghi âm, mỗi người mang đến một màu sắc riêng nhưng vẫn giữ được tinh thần và cảm xúc của bài hát. Chính sự đa dạng trong cách thể hiện đã giúp bài hát lan tỏa rộng rãi hơn và sống mãi trong lòng người yêu nhạc.

Ca khúc "Thuở Ấy Có Em" kể về những kỷ niệm ngọt ngào của một mối tình trong quá khứ. Lời bài hát là những dòng tâm sự đầy hoài niệm, gợi nhớ về những khoảnh khắc đẹp đẽ khi tình yêu còn đong đầy và một cảm giác thơ mộng, lãng mạn và đậm chất tình yêu đôi lứa.

Sự tiếc nuối và nỗi nhớ thương là những cảm xúc chủ đạo xuyên suốt bài hát. Tác giả diễn tả sự mất mát của một mối tình đã qua, và những kỷ niệm không thể phai mờ trong tâm trí. Những lời ca đầy cảm xúc đã chạm đến trái tim người nghe, khiến họ đồng cảm với nỗi buồn và niềm đau của tác giả.

Thuở Ấy Có Em là một ca khúc đầy cảm xúc và sâu sắc của nhạc sĩ Huỳnh Anh. Với giai điệu trữ tình và lời ca hoài niệm, bài hát đã trở thành một tác phẩm kinh điển trong kho tàng âm nhạc Việt Nam. Sự thành công của "Thuở Ấy Có Em" không chỉ đến từ tài năng của Huỳnh Anh mà còn từ sự đồng cảm và yêu mến của người nghe đối với những cảm xúc chân thành, sâu lắng mà bài hát mang lại.

Thuở ấy có em - giọng ca Trần Thái Hoà

Thuở ấy có em anh yêu cuộc đời,
yêu đôi môi hồng điểm nét son tươi.
Yêu đôi tay ngà làn má thắm, tóc xanh buông lả lơi,
nhớ em nhớ bao thuở ấy.

Thuở ấy có em anh chưa từng sầu,
chưa đi âm thầm ngoài phố thâu đêm.
Chưa hoang mang lạnh ngoài bến vắng,
Hỡi em em về đâu, cho đời mình luôn nhớ nhau.

Em dần xa mãi,
ngày đi buồn không nói,
dù một câu cho vơi nhớ.
Hay là chua xót nên em nghẹn lời,
mái lầu kia thiếu trăng,
cõi lòng anh thiếu em.

Từ lúc vắng em nên anh thường buồn,
hay đi âm thầm ngoài ngõ không tên.
Hay ghi câu nhạc tình héo hắt,
với tâm tư sầu đau, kể từ ngày xa cách nhau.

No comments:

Post a Comment