Bài hát "Cần Thiết" do Ngô Thụy Miên phổ nhạc từ bài thơ cùng tên của Nguyên Sa, là một tác phẩm đậm chất lãng mạn và sâu lắng, thể hiện những cảm xúc mãnh liệt của tình yêu và nỗi đau khi thiếu vắng người yêu.
Bài thơ bắt đầu bằng câu hỏi liên tục "Không có anh lấy ai..." gợi lên nỗi trống vắng và sự cần thiết của người yêu trong cuộc sống của tác giả. Những hành động nhỏ như đưa đón, viết thư, lau mắt khi khóc đều trở nên quan trọng và đầy ý nghĩa trong mối quan hệ tình cảm.
Những chi tiết đời thường như "đưa em đi học về", "viết thư cho em", "đưa em đi chơi trong chiều mưa" đều là những hình ảnh quen thuộc, gợi lên sự thân thiết và những kỷ niệm ngọt ngào trong tình yêu. Những điều này, dù nhỏ nhặt, lại trở thành những điều không thể thiếu và đáng nhớ nhất.
Hình ảnh "ai ngồi nghe em nói chuyện thu phong" và "ai cầm tay mà dắt mùa Xuân" thể hiện sự đồng cảm và chia sẻ trong tình yêu. Người yêu không chỉ là người bạn đồng hành, mà còn là người lắng nghe và chia sẻ mọi vui buồn trong cuộc sống.
"Những lúc em cười trong đêm khuya", "đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh" là những khoảnh khắc đẹp và đáng trân trọng trong tình yêu. Những chi tiết này tạo nên một bức tranh tình yêu lãng mạn, nơi mọi khoảnh khắc đều trở nên quý giá và đáng nhớ.
Phần cuối của bài thơ chuyển sang một cảm xúc lo lắng và đau đớn khi nghĩ về tương lai. "Nhỡ ngày mai em chết" và "anh sẽ phải cúi đầu đi về địa ngục" là những câu từ mạnh mẽ, thể hiện nỗi sợ mất mát và sự đau khổ tột cùng khi nghĩ về việc không còn người yêu bên cạnh.
Nguyên Sa là một nhà thơ nổi tiếng với phong cách lãng mạn, đầy cảm xúc và tình yêu. Ngô Thụy Miên, với tài năng phổ nhạc, đã biến những câu thơ của Nguyên Sa thành những giai điệu sâu lắng, truyền tải trọn vẹn cảm xúc của bài thơ đến người nghe.
"Cần Thiết" là một tác phẩm tuyệt đẹp, gợi lên những cảm xúc mãnh liệt và chân thành trong tình yêu. Từ những kỷ niệm nhỏ bé đến những nỗi lo lắng lớn lao, bài hát và bài thơ này đều cho thấy tình yêu là một phần không thể thiếu và vô cùng quý giá trong cuộc sống của mỗi người.
Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học khuya
Ai lau mắt cho em ngồi khóc
Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa
Không có anh lấy ai cười trong mắt
Ai ngồi nghe em nói chuyện thu phong
Ai cầm tay mà dắt mùa Xuân
Nghe đường máu run từng cành lộc biếc
Ôi những lúc em cười trong đêm khuya
Lấy ai nhìn những đường răng em xinh
Đôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh
Lúc sương mù ai thở để sương tan
Không có anh nhỡ ngày mai em chết
Thượng Đế hỏi anh sao tóc em buồn
Sao tay gầy, sao đôi mắt héo hon
Anh sẽ phải cúi đầu đi về địa ngục


No comments:
Post a Comment