Wednesday, September 11, 2024

Bài thơ cuối cùng anh viết cho em













Anh viết cho em bài thơ cuối cùng,
Dòng chữ khẽ khàng như sương mai tỏ,
Như lời chia tay nhẹ nhàng trong gió,
Gửi chút dư tình, khói ảo mỏng manh.

Anh không muốn nhắc chuyện của ngày xanh,
Những nụ cười ngọt, những lần gặp gỡ,
Chỉ muốn giữ lại những gì không nỡ,
Để trái tim mình thôi đỡ thương vong.

Những con đường cũ, hoài cổ ai mong,
Ánh mắt ấy, một thời như tinh tú,
Dù hôm nay không còn chung lối cũ,
Anh vẫn chúc em hạnh phúc muôn phần.

Bài thơ cuối như tiếng chuông chiều ngân,
Vang theo gió, cuốn xuôi làn sương khói,
Anh viết cho em những lời chưa nói,
Rằng tình yêu này giữa cõi nguôi ngoai.

Dù đôi ngả trước mặt ló ngày mai,
Bài thơ này dù là những lời cuối,
Anh vẫn mong em xin đừng tiếc nuối,
Và mạnh mẽ bước qua chuỗi chông gai.

Vậy là khép lại một chặng đường dài,
Anh xin gửi gắm lời chào tạm biệt,
Chúc em tìm thấy những gì cần thiết,
Đây bài thơ cuối anh viết... cho em

Anh viết tặng em bài thơ cuối cùng, không phải để nối dài những ký ức đã cũ, mà để khép lại một trang đời với tất cả sự nhẹ nhàng và bao dung. Những dòng chữ khẽ khàng như sương mai tỏ, lướt qua như làn gió thoảng, chỉ muốn giữ lại chút dư tình mỏng manh, không quá nặng lòng nhưng đủ để nhớ, đủ để thương.

Ngày tháng ấy, những nụ cười ngọt ngào và những lần gặp gỡ đã trở thành kỷ niệm. Chúng không còn mang trọng trách của sự hồi sinh mà chỉ đơn thuần là những khoảng trời nhỏ bé, nơi ta từng gặp nhau và trao nhau từng câu chuyện. Anh không muốn nhắc lại những điều đã qua, bởi lẽ những gì không nỡ vẫn là điều đẹp nhất ta có thể giữ lại cho nhau. Để trái tim mình thôi đỡ thương vong, để những vết thương dần khép lại mà không vỡ òa thành những giọt buồn rơi lặng lẽ.

Những con đường cũ đã không còn ai mong đợi, ánh mắt ấy từng sáng rực như tinh tú giờ cũng đã lùi về quá khứ. Chúng ta không còn chung lối cũ, nhưng điều đó không ngăn được anh gửi tới em những lời chúc tốt đẹp nhất. Mong rằng em luôn hạnh phúc muôn phần, dẫu con đường phía trước có ra sao, anh vẫn tin em sẽ tìm được nơi em thuộc về.

Bài thơ cuối cùng này như tiếng chuông chiều ngân vang, theo gió cuốn trôi về phía trời xa, hòa cùng những làn sương khói mờ mịt. Anh viết cho em những lời chưa kịp nói, những điều đã nằm lặng trong lòng từ rất lâu. Dẫu tình yêu này có nguôi ngoai giữa cõi đời xô bồ, anh vẫn mãi nhớ những ngày ta bên nhau. Đôi ngả trước mặt có thể mở ra một ngày mai, một lối đi riêng mà mỗi chúng ta sẽ bước tiếp, nhưng anh mong rằng em đừng tiếc nuối những gì đã qua. Hãy mạnh mẽ và can đảm bước qua mọi chông gai, vì anh tin rằng em đủ mạnh mẽ để đối diện với những thử thách.

Vậy là chúng ta đã khép lại một chặng đường dài, với tất cả những yêu thương, giận hờn và cả những giấc mơ dang dở. Anh gửi lời tạm biệt, không phải là dấu chấm hết, mà chỉ là mở đầu cho một hành trình mới nơi mỗi người sẽ tìm thấy điều mình cần thiết. Anh không mong gì hơn ngoài việc em sẽ sống thật bình an và tìm thấy niềm vui từ những điều nhỏ bé nhất.

Đây, bài thơ cuối cùng anh viết cho em. Không hoa mỹ, không phô trương, chỉ đơn giản là những lời chân thành gửi gắm từ trái tim anh. Hy vọng rằng chúng ta sẽ giữ lại những gì đẹp nhất của nhau, dù có thể chẳng còn chung bước nhưng vẫn sẽ mãi nhớ về nhau với nụ cười nhẹ nhàng nhất.

No comments:

Post a Comment