"Thu về, cảnh cũ nay đâu," có lẽ là câu hỏi mang theo sự tiếc nuối. Cảnh cũ có thể là những ngày tháng tươi đẹp, những con đường quen thuộc, hoặc những mối quan hệ đã trôi xa theo thời gian. Thu gợi lên nỗi buồn man mác, giống như chính sự đổi thay của thiên nhiên, cảnh vật đã thay đổi, con người cũng dần xa, và mọi thứ không còn như trước.
Mùa thu trong thơ thường mang tính chất triết lý, không chỉ là sự miêu tả cảnh sắc mà còn là sự suy ngẫm về cuộc đời, sự vô thường và biến đổi của mọi thứ xung quanh. Cảnh cũ nay đâu, chính là lời nhắc nhở về sự thay đổi không thể tránh khỏi, nhưng cũng là cách để trân trọng những gì còn lại.
Thu Vắng Bóng
Thu đến mây trời cũng nhạt phai,
Người đi để lại dấu gót hài.
Vườn xưa hoa cỏ buồn không nở,
Lặng lẽ thu về, vắng bóng ai.
Nỗi Buồn Thu
Thu sang mây xám phủ trời chiều,
Gió lạnh thổi về nỗi cô liêu
Lá úa rơi đầy trên lối cũ,
Bóng hình ai đó, phải người yêu?
Lạc Bước Mùa Thu
Lá úa vàng rơi khắp lối mòn,
Thu về lặng lẽ gió héo hon.
Người đi để lại bao thương nhớ,
Lạc bước nhau rồi, hỡi sắc son.
Thu Về Từ Lúc Em Xa
Thu về từ lúc em xa,
Lá rơi từng chiếc, cành hoa nhạt màu.
Gió buồn lả lướt ngang cầu,
Ngỡ như tiếng thở, ngàn câu nghẹn lòng.
Mây chiều lơ lửng trôi không,
Như mang nỗi nhớ chất chồng tháng năm.
Trời thu tĩnh lặng âm thầm,
Chỉ còn dư vị tình làm nhói tim.
Ngày đi mưa đổ lặng chìm,
Bước chân em khuất, nỗi niềm mông mênh.
Từ xa, ánh mắt chông chênh,
Ta đành buông bỏ, lênh đênh mộng tàn.
Thu về, ký ức lang thang,
Chỉ còn trống vắng muôn ngàn nhớ thương.
Bóng em theo gió cuối đường,
Tim ta lặng lẽ, vấn vương tháng ngày.
Thu Về mãi vấn vương
Thu về trong gió hanh hao,
Còn đâu hơi ấm ngọt ngào tay em.
Lá vàng phủ kín lối quen,
Nỗi chồng chồng chất càng thêm não nề.
Chiều thu lặng lẽ lê thê,
Mưa phùn rơi nhẹ bốn bề thấm sâu.
Còn em giờ ở nơi đâu?
Ta nghe lá đổ bạc đầu niềm riêng.
Thu về chẳng chút bình yên,
Vàng thu phai nhạt, ưu phiền chẳng tan.
Hoàng hôn tím cuối chân đàng,
Dáng người xưa ấy, ngỡ ngàng nhớ thương.
Mùa thu vẫn mãi vấn vương,
Như con thuyền lạc giữa đường sông trôi.
Lá rơi, người chẳng quay rồi,
Thu về, tình cũ phai phôi theo mùa.

No comments:
Post a Comment