Trong cuộc sống, không phải lúc nào sự chân thành hay nỗ lực của mình cũng được người khác đánh giá đúng đắn. Có những lúc, khi ai đó không nhận được điều họ mong muốn từ mình, thay vì đối diện với sự thật hay tôn trọng lẫn nhau, họ lại chọn con đường giả dối, lên mặt đạo đức giả và nói xấu mình. Điều đáng buồn hơn là họ còn tỏ ra mình là người tốt, đàng hoàng, thậm chí còn khoác lên mình chiếc áo của sự khiêm nhường và đạo đức.
Chúng ta đã không ít lần chứng kiến hoặc trải qua những tình huống như vậy, khi một mối quan hệ dần rạn nứt chỉ vì người khác không đạt được mục đích riêng của họ. Họ bắt đầu dùng những lời lẽ không đúng sự thật, có khi còn là những lời phán xét đầy ác ý, khiến mình bị tổn thương hoặc bị hiểu nhầm. Điều đáng nói là những người đó thường rất khéo léo trong việc xây dựng hình ảnh về bản thân trước đám đông. Họ tỏ ra là người lương thiện, biết suy xét và đàng hoàng, khiến cho người ngoài dễ dàng tin vào vẻ bề ngoài ấy.
Sự giả tạo này thật sự là một trong những điều khiến mình dễ rơi vào trạng thái mệt mỏi và thất vọng về con người. Ai trong chúng ta cũng muốn tin rằng nếu sống đúng đắn, đối xử tử tế với mọi người, mình sẽ được nhận lại những điều tương tự. Nhưng sự thật thì không phải lúc nào cũng thế. Có những người khi không thể đạt được điều họ mong muốn từ mình, họ chọn cách nói xấu, bôi nhọ để hạ thấp danh dự của mình. Họ làm điều đó không phải vì mình sai, mà vì họ không thể chấp nhận được rằng mình không thể kiểm soát hay lợi dụng được mình.
Thế nhưng, trong những tình huống như vậy, điều quan trọng không phải là phản ứng bằng cách nói lại, hay cố chứng minh bản thân với những người không đáng. Những người biết trân trọng giá trị thực sự của mình sẽ nhìn ra sự thật. Còn những ai chỉ tin vào lời nói giả dối, có lẽ không xứng đáng để mình bận lòng. Chúng ta không thể kiểm soát cách người khác nghĩ hay nói về mình, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể kiểm soát cách mình hành xử. Điều quan trọng nhất là giữ vững giá trị bản thân, sống đúng với những gì mình tin tưởng và không để người khác làm mình mất niềm tin vào lòng tốt.
Cứ để họ tỏ ra là người lương thiện, đàng hoàng nếu họ muốn, vì rồi sự thật sẽ tự nó lộ diện. Còn mình, hãy tiếp tục sống một cách tử tế và bình an. Bởi vì sau cùng, giá trị của một người không nằm ở những gì người khác nói về họ, mà ở chính những gì họ làm và cách họ sống hàng ngày. Mình không cần phải làm hài lòng tất cả mọi người, chỉ cần sống đúng với chính mình và những người mình thật sự quan tâm. Đó mới là điều đáng giá.

No comments:
Post a Comment