Em như mùa thu đúng chất — không quá rực rỡ như mùa hè, không quá lạnh lùng như mùa đông. Em là sự dung hòa hoàn hảo của những cảm xúc đong đầy, khiến bao lữ khách phải dừng chân chiêm ngưỡng. Tôi không ngoại lệ. Dường như mỗi bước em đi, mỗi nụ cười em trao đều để lại trong tôi một ấn tượng khó phai, như một bài thơ thu ngọt ngào mà mỗi câu chữ đều in sâu vào ký ức.
Tôi mến em, và thật bất ngờ, em cũng mến tôi. Từ ánh mắt đầu tiên, từ những lời nói ban sơ, tôi nhận ra chúng ta có một sự kết nối đặc biệt. Em không cần nói nhiều, chỉ cần cách em hiện diện cũng đủ làm lòng tôi xao xuyến. Có lẽ, điều khiến tôi yêu quý em không chỉ là dáng vẻ mong manh dịu dàng mà còn là sự mạnh mẽ ẩn sau ánh mắt ấy, một sức sống bền bỉ tựa như cây cối mùa thu đang đón chờ những thay đổi của đất trời.
Em thích đọc những gì tôi viết, và điều đó làm tôi bất ngờ. Tôi viết, em đọc, đọc đi đọc lại như thể tìm kiếm điều gì đó quen thuộc, hay đơn giản là em đang lạc vào chính những cảm xúc mà tôi gửi gắm qua từng con chữ. Em nói rằng những dòng chữ của tôi như một loại nghiện ngập, khiến em không thể ngừng. Nhưng thực ra, chính em mới là nguồn cảm hứng lớn nhất trong những gì tôi viết. Tôi chỉ đơn giản ghi lại những rung động mà em mang đến, những xúc cảm mà chỉ em — cô gái mùa thu — mới có thể gợi lên.
Mùa thu này, tôi biết mình đã may mắn. Bởi tôi không chỉ gặp em mà còn được cảm nhận em, sống cùng những rung động mà em mang lại. Em, cô gái mùa thu trong tôi, mãi là một phần đặc biệt trong tâm hồn, là một mùa thu đẹp đẽ và không thể lãng quên.
Em là thu giữa trời xanh,
Nắng vàng rải nhẹ trên cành lá bay.
Gió chiều vờn tóc em lay,
Dịu dàng hương thắm ngất ngây lòng người.
Thu về có tiếng cười tươi,
Em là sắc thắm giữa đời mộng mơ.
Mùa thu kết mối duyên tơ,
Em là mùa đẹp tôi chờ bấy lâu
.
No comments:
Post a Comment