Nắng vẫn đong đầy ánh sắc xinh
Lá biếc chưa vàng xanh ngạo nghễ
Cành khô chẳng trụi, đứng rung rinh
Đông ngại lối về đường vắng bóng
Thu hoài lưu luyến gió lung linh
Nhân gian chậm bước cùng tô thắm
Hòa nhịp thơ mơ nhẹ dáng hình.
Mùa thu sắp qua đi mà trời vẫn như đang "đi nghỉ mát", nắng cứ đong đầy, rực rỡ như chẳng vội vàng gì. Lá trên cây thì mãi xanh tươi, dường như chúng cũng lười thay áo vàng, cứ nhởn nhơ như thể mùa thu này là vô hạn. Nhiệt độ thì thật "kỳ cục", cứ quanh quẩn 70 đến 80 độ F, như muốn trêu đùa cảm giác mong chờ của mọi người.
Nhớ những năm trước, vào giờ này, nhiệt độ đã xuống 30 - 40 độ F, đủ để thấy cái lạnh se se, để khoác thêm chiếc áo ấm hay thậm chí ngắm vài bông tuyết đầu mùa. Còn năm nay, mùa đông chắc đang mắc kẹt ở đâu đó, hoặc chậm trễ vì... lạc đường!
Chẳng biết vì sao, nhưng có vẻ như thiên nhiên đang thử nghiệm một cách chơi mới. Phải chăng mùa đông năm nay định tổ chức một "giờ cao su" hoành tráng? Hay ông trời muốn thử xem liệu người ta có thể đón Giáng Sinh với áo phông và quần short không?
Dẫu sao, có vẻ mùa thu này cũng "lầy" hơn mọi khi. Chậm rãi, thong thả, như muốn nhắc nhở rằng đôi khi, việc để mọi thứ "đến từ từ" cũng là một cách tận hưởng. Nhưng mà này, mùa đông ơi, dù gì thì cũng đến đi nhé, đừng để mọi người ngồi canh mà... ngủ quên luôn đấy!

No comments:
Post a Comment