Thursday, November 14, 2024

Thư gửi riêng em

Em yêu,

Có lẽ mùa thu năm nay đẹp hơn mọi mùa thu anh từng biết, không phải vì nắng vàng hay lá rụng, mà bởi kỷ niệm về em len lỏi vào từng khoảng khắc. Anh ngồi đây, dưới ánh trăng khuya mờ ảo, gió thu thoảng qua nhè nhẹ, và lòng chợt đầy ắp những hoài niệm.

Nhớ về những buổi chiều thu mình cùng nhau đi dạo, lá vàng rơi theo từng bước chân, em mỉm cười dịu dàng như một bài thơ chưa viết. Đôi mắt ấy, ánh lên tia sáng của sự sống và hy vọng, đã từng khiến anh ngẩn ngơ, như thể cả thế giới này thu bé lại trong ánh nhìn của em.

Đêm nay, ánh trăng khuya phủ lên mọi thứ một lớp bạc huyền diệu. Trăng như người bạn đồng hành, lặng lẽ nghe anh kể về những ngày cũ. Em còn nhớ không? Bài thơ tình anh viết riêng cho em vào mùa thu năm ấy, lời thơ giản dị nhưng chất chứa cả lòng anh.

"Lá thu rơi nhẹ bên thềm,
Tựa như lời nói dịu êm hôm nào.
Trăng khuya soi bóng xuyến xao,
Em là mùa đẹp, khắc vào đời anh."

Mỗi dòng thơ, mỗi ký ức, như một chiếc lá vàng khẽ rơi trong tim anh, chẳng thể nào nhặt lại được, nhưng cũng chẳng muốn để chúng phai nhạt đi.

Em à, mùa thu này, dẫu anh và em không bên nhau, nhưng những kỷ niệm vẫn sống động hơn bao giờ hết. Ánh trăng vẫn soi, bài thơ vẫn còn, và trong trái tim anh, em mãi là mùa thu đẹp nhất.

Thương em,
Anh.

No comments:

Post a Comment