Tuesday, December 3, 2024

Chí Phèo - Thị Nở

Người ta bảo, mỗi cặp đôi trên đời đều có nét riêng chẳng lẫn vào đâu được. Nhưng hắn và em thì đúng kiểu “đặc sản làng Vũ Đại” tái hiện giữa thế kỷ này: Chí Phèo là hắn, em là Thị Nở. Ai nghe cũng cười, nhưng nghĩ lại thì thấy, sao mà chuẩn thế chứ!

Hắn – Chí Phèo đời mới, không sẹo mặt nhưng tính tình thì “khó ở” vô cùng. Mỗi lần ngồi nhậu là phải "phát biểu cảm nghĩ" về thế sự. Có lần, hắn uống vào rồi thở dài triết lý: “Đời người làng Vũ Đại, giờ không có Bá Kiến thì vẫn có mấy hóa đơn cuối tháng như muốn giết người đây mà!” Nghe xong, em chỉ biết lắc đầu: “Rượu vào lời ra, nói mãi cái chuyện tiền điện nước. Sao không làm Bá Kiến mà đi làm Chí Phèo thế này?”

Còn em, đúng chuẩn Thị Nở hiện đại. Không đẹp, không nết na kiểu phim ảnh, nhưng được cái chân thật và biết làm cháo hành “phiên bản fast-food” - mì gói úp nước sôi. Ấy vậy mà mỗi lần hắn ăn, mắt hắn long lanh cảm động như thể cả đời chưa từng được ai chăm lo. Hắn bảo: “Thị Nở, em mà không có, đời Chí Phèo này chắc héo úa.”

Nhưng cũng phải nói, tình yêu của Chí Phèo và Thị Nở chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Hắn ngồi xổm trước cổng nhà, đợi em từ sáng đến trưa chỉ để rủ đi... uống trà sữa. Em nhăn mặt: “Trà sữa mắc lắm, nhà hết gạo rồi kìa.” Hắn tỉnh bơ: “Chuyện nhỏ, uống xong về ăn cháo hành tiếp!”

Mà yêu nhau kiểu Chí Phèo và Thị Nở cũng lắm chuyện hài hước. Có lần em giận, hắn chạy ra đầu ngõ gọi to: “Thị Nở! Nếu em không ra đây, anh uống hết chai rượu này luôn!” Ai ngờ đâu rượu chỉ là nước suối đổ vào chai cho giống, làm cả làng được phen cười lăn.

Vậy đấy, yêu nhau không cần hào nhoáng, không cần bóng bẩy. Em chỉ cần hắn – Chí Phèo của riêng em, và hắn chỉ cần Thị Nở - người luôn sẵn sàng úp bát mì khi đói, dỗi hờn đúng lúc, nhưng yêu thương hắn thật lòng. Bởi suy cho cùng, ở đâu mà chẳng cần chút "thị nở - chí phèo" để thêm hương vị cho cuộc sống?

Chí Phèo là hắn đó thôi,
Ngồi đầu ngõ rượu cạn rồi gọi em.
Thị Nở chẳng đẹp, chẳng thèm,
Nhưng mà cháo úp, hắn khen tuyệt vời!

Cả làng cười, bảo lứa đôi,
Chí hay say xỉn, em ngồi… thở than.
Hắn thì triết lý ngút ngàn,
Em thì ngó bếp, tính toan tháng ngày.

Hắn bảo: “Nở, chẳng cần hay,
Chỉ cần úp cháo, qua ngày cũng vui.”
Em rằng: “Thôi, chớ lắm lời,
Hết tháng tiền nước ai đòi lo đây?”

Nhưng mà, tình thế cũng hay,
Chí mà thiếu Nở, chẳng ai chịu mình.
Thị mà thiếu hắn điêu linh,
Bát cháo hành úp cũng thành vô duyên.

Thế là hai đứa thuyền quyên,
Chí Phèo là hắn, Nở em thì khờ.
Dù đời chẳng đẹp như thơ,
Nhưng mà hạnh phúc, ngẩn ngơ một làng!


No comments:

Post a Comment