Em ra đi, nhưng anh sẽ bước tiếp, bởi cuộc đời vẫn còn dài, và anh, vẫn còn nhiều điều để yêu thương.
Em đi bỏ lại mùa thu,
Lá vàng rụng xuống lời ru nhạt nhòa.
Bóng hình giờ hóa sương pha,
Hàng cây nghiêng ngả như là nhớ ai.
Gió buồn cuốn tháng năm dài,
Đò ngang lỡ bến, tình hoài xa xôi.
Anh ngồi nhặt những mảnh trôi,
Ghép câu thương nhớ vào đôi mắt buồn.
Trời chiều mây tím dỗi hờn,
Màu xưa kỷ niệm vẫn còn vương đây.
Em mang nắng ấm đi thay,
Để sương lạnh giá phủ đầy lòng anh.
Thời gian như nước qua nhanh,
Còn anh ở lại độc hành giữa đêm.
Nhớ em, thương những dịu êm,
Nhưng đời vẫn phải vá thêm nỗi sầu.

No comments:
Post a Comment