Nụ hôn ấy không chỉ đơn thuần là một cử chỉ, mà như một lời hứa ngầm – rằng chính họ sẽ đồng hành cùng nhau qua những ngày tháng sắp tới, dù cho có khó khăn hay thử thách. Họ cảm nhận được sự chân thành trong từng khoảnh khắc, như thể cả vũ trụ đang chứng kiến và chúc phúc cho tình yêu của họ.
Sau nụ hôn ấy, họ im lặng trong vài giây, nhưng trái tim thì đập rộn ràng. Tiếng chuông nhà thờ vang lên như một giai điệu hoàn hảo, khép lại giây phút ấy bằng sự trọn vẹn. Đêm Giáng Sinh năm nay không chỉ là một ngày lễ đặc biệt, mà còn trở thành ký ức khó quên, nơi tình yêu được bắt đầu bằng niềm tin, cầu nguyện, và một nụ hôn đầu đời dịu dàng.
Anh đưa cô về khi những ánh đèn đêm dần mờ nhạt, nhưng bầu trời vẫn rực sáng bởi những ánh sao lung linh dẫn lối. Họ bước chậm trong cái se lạnh của Giáng Sinh, cảm nhận sự bình yên len lỏi qua từng nhịp thở. Mỗi ngôi sao như một chứng nhân thầm lặng cho khoảnh khắc đặc biệt này, nơi mà trái tim anh và cô hòa chung một nhịp, ngập tràn yêu thương.
Giáng Sinh tuyết phủ nhẹ rơi,
Lòng anh xao xuyến gọi mời tình em.
Bên nhau đứng dưới ánh đèn,
Bên hang đá nhỏ, môi mềm chạm môi.
Nụ hôn như phép nhiệm mầu,
Se lòng đôi bạn thắm màu yêu thương.
Đêm đông chẳng lạnh, chẳng buồn,
Bởi hơi ấm ấy xua nguồn giá sương.
Tiếng chuông ngân réo muôn phương
Câu kinh lời nguyện giáo đường bay cao.
Mong tình đẹp mãi ngọt ngào,
Như hoa tuyết trắng, như sao sáng ngời.
Giáng Sinh ấy, một lần thôi,
Nụ hôn đầu đến, rạng ngời trong nhau.
Bây giờ, mãi đến ngàn sau,
Vẫn còn nhớ mãi, nhiệm mầu tình ta.
No comments:
Post a Comment