Tác giả: Từ Thức
Em không cần những lời hứa xa xôi, không cần những lời yêu quá đỗi hoa mỹ. Em chỉ cần anh – một người chân thành, một người biết lắng nghe và đủ dịu dàng để xoa dịu những ngày lòng em chênh vênh. Em cần anh bên cạnh, không phải để chứng minh tình yêu bằng những điều to tát, mà chỉ đơn giản là một câu nói nhẹ nhàng, một ánh mắt ấm áp, hay một cái siết tay giữa dòng đời đầy giông bão.
Có đôi khi, cuộc sống cuốn chúng ta vào những lo toan, làm con tim chai sạn vì những bộn bề. Nhưng em vẫn tin rằng, một câu nói yêu thương, một lời động viên dù nhỏ bé cũng có thể sưởi ấm lòng nhau. Em không cần những thứ xa hoa, chỉ cần những quan tâm giản dị, nhưng chân thật.
Anh à, yêu thương đôi khi không phải là những gì quá lớn lao. Chỉ cần một lời nói ấm áp vào những lúc em yếu lòng, chỉ cần một sự hiện diện trọn vẹn khi em cần, như thế thôi cũng đủ khiến em an yên giữa cuộc đời đầy biến động này.
Em cần anh những lời thương dịu ngọt,
Để sưởi lòng khi gió chợt sang đông.Để trong tim luôn rực sáng ánh hồng,
Để yêu thương chẳng còn vương nước mắt.
Em cần anh là ánh trăng trong vắt,
Chiếu con đường nơi em bước chân qua.
Dẫn em đi khi trời giăng bóng ngà,
Đừng để lạc giữa phồn hoa lạnh lẽo.
Em cần anh dù đường đi vạn nẻo,
Dẫu mịt mù vẫn rạng rỡ lung linh.
Là lời ca dìu êm những bình minh,
Là tiếng hát ru tim em yên ả.
Em cần anh là vần thơ muôn ngả,
Nối duyên tình từng nét mực hoen cay.
Dẫu mưa rơi hay bão tố đoạ đày,
Vẫn chung lối không đổi thay năm tháng.
Em cần anh như trời xanh nền mảng,
Như gió chiều ru mái tóc buông lơi.
Như hoàng hôn thắp lửa tím chân trời,
Như ánh mắt ấm nồng không biến mất.
Em cần anh là lời thương chân thật,
Chẳng mơ màng chẳng hứa hẹn xa xôi.
Chỉ cần nhau trong từng phút trên đời,
Là hạnh phúc chẳng cần thêm điều nữa.
Em cần anh như mùa xuân, ánh lửa,
Thổi ngọt ngào lên nụ biếc môi ngoan.
Như nắng mai len qua những lối tràn,
Như cánh én đón tình yêu trở lại.
Em cần anh là mộng mơ thư thái,
Là một người em gọi tiếng thân thương.
Là bến yên khi đời lắm nhiễu nhương,
Là tất cả giữa đời trôi tất bật.
Em cần anh như một lần rất thật,
Như nhịp tim chẳng thể nói thành lời.
Như vệt nắng xóa tan hết chơi vơi,
Như hơi ấm như bàn tay siết chặt.
Em cần anh là người thương duy nhất,
Giữa bao người chỉ hướng ánh mắt trao.
Giữa dòng đời khi tất cả hư hao,
Vẫn còn lại nụ cười hơi thở ấm.
Em cần anh là vòng tay êm thắm,
Để tựa vào mỗi khi thấy chênh chao.
Để được yêu như mơ ước thuở nào,
Để hạnh phúc đong đầy từng đẹp nhất.
Em cần anh như tình yêu chân thật,
Chẳng phai mờ qua tháng tháng năm năm.
Giữa bao mùa thay sắc lá âm thầm,
Vẫn vững bước dẫu muôn trùng lữ thứ.
Em cần anh, chỉ thế thôi là đủ,
Là bầu trời, là ánh sáng bên hiên.
Dẫu ngày sau mưa bão kéo tràn miền,
Chỉ cần biết anh luôn là duy nhất.

No comments:
Post a Comment