Cuộc sống vốn vô thường, thời gian trôi nhanh như dòng nước chảy, có những thứ một khi đã vuột mất thì chẳng thể nào tìm lại được. Giữa dòng đời hối hả, ta cần nhau trong từng phút giây hiện tại, không chỉ khi vui vẻ mà cả những lúc yếu mềm, khi tim đau và lòng ngổn ngang những nỗi niềm chẳng thể giãi bày.
Ta cần nhau không phải để níu giữ hay trói buộc, mà để sẻ chia, để thấy lòng mình không lạc lõng giữa thế gian rộng lớn. Một bàn tay đưa ra lúc chênh vênh, một ánh mắt dịu dàng giữa muôn trùng giông bão, cũng đủ để sưởi ấm tâm hồn, để người ta tin rằng dù cuộc đời có bao nhiêu đổi thay, vẫn có một chốn bình yên để quay về.
Ta cần nhau như nắng sớm hong khô ngày bão tố, như gió lành ru giấc ngủ chập chờn. Không cần hứa hẹn xa xôi, không cần những lời đường mật, chỉ cần một người hiểu, một người ở bên những lúc chông chênh.
Vậy nên, khi còn có thể, hãy trân trọng những phút giây bên nhau, bởi mỗi khoảnh khắc đều là duy nhất, và yêu thương luôn là điều đẹp đẽ nhất trong cuộc đời này.
Ta cần nhau trong từng phút trên đời,
Như nắng sớm hong khô ngày bão tố.Như giọt nước tưới hồn cây sắp đổ,
Như gió lành ru giấc ngủ chơi vơi.
Ta cần nhau giữa cuộc sống xa vời,
Bàn tay nắm xóa tan bao lạnh lẽo.
Dẫu thế gian hoang tàn muôn khô héo,
Vẫn có người chờ đợi ở bên ta.
Ta cần nhau khi ngày nắng phai nhòa,
Lúc hoàng hôn vẫn lung linh khác biệt.
Chẳng cần hứa những lời yêu thắm thiết,
Chỉ một người hiểu thấu cũng đủ vui.
Ta cần nhau không chỉ lúc ngọt bùi,
Mà khi đau, khi tim đầy vết xước.
Dẫu đời cứ khát khao niềm mong ước,
Một ánh nhìn cũng đủ ấm hồn thơ.
Ta cần nhau như con sóng tìm bờ,
Như thuyền nhỏ cần ngọn đèn le lói.
Giữa biển đời rộng lớn đầy sương khói,
Chỉ một người, là tất cả bình yên.
Ta cần nhau khi trăng sáng bên hiên,
Nhìn sao đêm lặng nghe lời thầm ước.
Dẫu ngày mai không còn chung lối bước,
Vẫn mong lòng đọng lại chút tình si.
Ta cần nhau như mùa thu thầm thì,
Như cơn mưa xoa dịu ngày hiu quạnh.
Như tia nắng giữa ngày đông giá lạnh,
Như con tim cần những nhịp chân thành.
Ta cần nhau giữa nhân thế mong manh,
Chỉ lặng yên mà thấu từng hơi thở.
Cái nắm tay thay muôn lời nức nở,
Một nụ cười xua bão tố trong tim.
Ta cần nhau chẳng phải để kiếm tìm,
Một tình yêu đẹp như tranh vẽ sẵn.
Chỉ mong giữa bao điều chưa đẹp hẳn,
Biết có người vẫn lặng lẽ nhớ mong.
Ta cần nhau như ánh mắt chờ trông,
Như câu hát ngân dài trong ký ức.
Như lời hẹn ngày xưa luôn rạo rực,
Để vẫn còn thao thức mãi trong tim.
Ta cần nhau khi hoàng hôn lặng im,
Nhẹ buông xuống bóng chiều vương màu tím.
Dẫu yêu thương trong tim rồi chết lịm,
Vẫn mong rằng ta đã có một thời.
Ta cần nhau như những phút thảnh thơi,
Bên tách trà nghe đời trôi chầm chậm.
Không hứa hẹn một mai ngày xa lắm,
Chỉ cần nhau trong khoảnh khắc an nhiên.
Ta cần nhau trong từng phút trên đời,
Thấy yêu thương chẳng phai màu hư ảo.
Để tin rằng giữa muôn vàn giông bão,
Vẫn có người giữ trọn một tình yêu.

No comments:
Post a Comment