Saturday, January 4, 2025

Người phụ nữ đáng sợ

Trong cuộc sống, có những người phụ nữ mang vẻ ngoài đầy nhân nghĩa và bao dung, thường xuyên viết những vần thơ ngọt ngào, những bài viết chan chứa tình người, làm say lòng bất kỳ ai đọc qua. Những ngôn từ đẹp đẽ ấy như ánh nắng rọi sáng tâm hồn, khiến người khác ngỡ rằng họ chính là hiện thân của sự nhân văn, đức hạnh. Nhưng thực tế, vẻ ngoài ấy đôi khi chỉ là một lớp vỏ mỏng manh che đậy con người thật đáng sợ bên trong.

Những lời nói nhẹ nhàng, ngọt ngào ấy không phải lúc nào cũng xuất phát từ trái tim chân thành, mà đó là thứ vũ khí sắc bén để thao túng cảm xúc của người khác, đặc biệt là đàn ông. Những người đàn ông, bị cuốn vào những lời lẽ tưởng chừng như vô hại, dần trở nên mê muội, quên đi giá trị của chính mình, và thậm chí đánh mất cả lý trí. Người phụ nữ ấy có thể dùng những câu chuyện đầy cảm thông, sự an ủi tưởng như chân thành để kéo người khác vào một thế giới do họ tạo ra – nơi họ là trung tâm và mọi thứ đều xoay quanh họ.

Điều đáng sợ nhất không phải là những gì họ nói, mà là ý đồ phía sau. Họ không chỉ dùng sự mềm mại của ngôn từ để đạt được điều mình muốn, mà còn khiến người khác dần phụ thuộc và mất đi sự tự chủ. Họ sống trong một vở kịch mà chính họ là biên kịch, và người khác chỉ là diễn viên. Đối với họ, lòng nhân nghĩa không phải là một giá trị sống mà là công cụ lợi dụng.

Tản mạn đôi chút, không phải để chỉ trích, mà để nhắc nhở rằng vẻ bề ngoài đôi khi chỉ là ảo ảnh. Điều đáng giá nhất vẫn là sự chân thật, và điều chúng ta cần là một tâm hồn tỉnh táo để nhận ra đâu là thật, đâu là giả. Sống tỉnh thức, để không bị cuốn vào những lời mật ngọt làm mờ lý trí.

Một bài thơ tiêu biểu .

THƯƠNG NHỚ LẮM...

Thương nhớ lắm ! người ơi thương nhớ lắm
Từ nụ cười , từ ánh mắt xa xăm
Nghe tiếng nói , vỡ tan chiều im ắng
Thương một người - thương suốt cả trăm năm!

Thương nhớ lắm! Dáng hình người yêu dấu!
Mường tượng hoài chẳng có lúc nguôi ngoai
Sao người nỡ vào tim ta nương náu
Để sớm hôm phiền muộn nét mi ngài

Chiều hoang vắng - gió lùa qua phố vắng!
Bước chân buồn - trầm lắng giữa thinh không
Nghe nỗi nhớ ùa về - tim nghẹn đắng!
Tha thiết thương - mà kìm nén trong lòng!!!

Tim đau nhói - người ơi ! tim đau nhói
Thương tận cùng mà chẳng được kề bên
Nhớ đến nhau - cháy lòng - trong nhức nhối!
Chỉ lặng thầm - xa xót khẽ gọi tên !

Nhân gian hỡi ! bày chi điều ngang trái
Cho biết nhau - cho thương đến tận cùng
Nhưng chẳng thể tương phùng mà xa ngái
Để nhói lòng - rồi suốt kiếp nhớ nhung!

Đồng Ánh Liễu

No comments:

Post a Comment