Sunday, January 26, 2025

Tri Âm Hỡi

Cuộc đời này là một bản hòa tấu, đôi khi ngọt ngào, đôi khi buồn tẻ. Giữa những thăng trầm của số phận, ta thường tự hỏi, liệu tri âm thực sự có tồn tại? Người tri kỷ, không chỉ lắng nghe, mà còn hiểu sâu trong từng nhịp đập trái tim.

Đời chẳng như mơ, những giấc mộng đẹp nhiều lần tan biến trong vòng tay của hiện thực. Nhưng tri âm hỡi, chính nhờ những đắng cay ấy mà con người học cách yêu thương sâu sắc hơn, trân quý hơn.

Giữa biển người mênh mông, có ai sẽ đồng hành cùng ta, dìu dắt qua những cơn giông tố, giữ lại những phút giây ấm áp? Nếu tìm được một tri âm, đó chính là món quà quý giá nhất mà cuộc đời ban tặng.

Tri âm hỡi, cuộc đời chẳng như mơ,
Chốn nhân gian, ai ngẩn ngơ đợi đợi.
Đường mưa bay, lòng sao nặng chới với,
Những giấc mộng nào rời xa chân bước.

Ta đã sống những ngày dài ao ước,
Khắc niềm đau lên từng nhịp thở sâu.
Mắt nhìn nhau, ánh buồn vương u sầu,
Mà lời hứa hóa dòng trôi gió lộng.

Tri âm hỡi, tình yêu là ảo mộng,
Như sương mai tan biến giữa ngàn mây.
Người bước qua, trái tim hóa cỏ cây,
Còn ai nhớ những tháng ngày đon đả?

Cuộc đời đó, đôi khi là nghiệt ngã,
Mà nhân gian còn mãi lắm đua chen.
Ta chợt nghe đời vỡ vụn từng phen,
Chỉ tri kỷ mới làm lòng thổn thức.

Tri âm hỡi, nếu đời là mộng thực,
Hãy giữ ta khỏi giông gió ngược dòng.
Đừng để ta quạnh quẽ giữa mênh mông,
Hãy cùng ta xây giấc mơ thanh thản.

Những con sóng cuốn đời đi ai quản,
Dẫu quay về chẳng thể giống ban đầu.
Chỉ cần ai cùng giữ một niềm đau,
Cùng dìu dắt qua cơn sầu thương nhớ.

Tri âm hỡi, nếu tình là duyên nợ,
Gặp kiếp này ta cũng đủ hân hoan.
Dẫu ngày mai, ta chẳng còn thời gian,
Còn đôi mắt dõi theo ta từng bước.

Cuộc đời đó, sắc màu tan phai trước,
Người với người sao giữ được vẹn nguyên?
Những nỗi đau hóa thành muối triền miên,
Nhưng lòng vẫn mong niềm tin còn thở.

Tri âm hỡi, xin một lần rạng rỡ,
Để hồn ta như nắng mới đơm hoa.
Giữa nhân gian chẳng biết đâu thật thà,
Nhưng ta biết có người luôn chờ đợi.

Cuộc đời này, mộng nào rồi có tới,
Nhưng tri âm là mảnh ghép yêu thương.
Dẫu sóng xô, hãy cùng bước đoạn đường,
Để kiếp sống chẳng còn buồn tan tác.

Nếu một mai nắng vàng kia bàng bạc,
Hãy bên nhau dù trời phủ mịt mờ.
Tri âm hỡi, giữa cõi đời nhung nhớ,
Mọi khó khăn chẳng thể lấp giấc mơ.

Những bàn tay nắm chặt nhau đừng hở,
Xua lạnh lùng, sưởi ấm trái tim sâu.
Dẫu nhân thế muôn nỗi buồn đớn đau,
Chỉ cần có tri âm đời thắm sắc.

Tri âm hỡi, quên niềm đau vướng mắc,
Những vần thơ chưa trọn giấc mộng lành.
Dẫu thời gian có mòn bước chân nhanh,
Tình tri kỷ mãi bền sâu vĩnh cửu.


No comments:

Post a Comment