Nếu em là nắng, anh sẽ yêu màu nắng rực vàng, dịu dàng như buổi sớm mai, ấm áp như những ngày thu vương chút gió. Anh sẽ đứng giữa khoảng trời xanh, dang tay đón lấy từng tia nắng mềm, để lòng mình cũng rực rỡ theo từng bước em đi.
Nếu em là nắng, anh sẽ không trốn trong bóng râm, không lẩn tránh những tia sáng chói chang. Anh sẽ học cách quen với sự ấm áp, với những ngày chói lóa mà em mang đến. Vì có nắng, hoa mới nở, lá mới xanh, vạn vật mới thức giấc sau những ngày lạnh giá. Và có em, lòng anh mới biết thế nào là ấm áp của yêu thương.
Nếu em là nắng, anh không muốn biến mình thành một cơn mưa, để rồi phải đối lập với em trong những ngày trái ngược. Anh sẽ là bầu trời, rộng lớn, bao dung, để em cứ thế mà lấp lánh. Anh sẽ là con đường trải dài, để từng bước chân em đi đều mang theo ánh sáng.
Nhưng em có biết không? Nắng đôi khi cũng chênh vênh giữa những ngày nhiều mây, như cách em có lúc rực rỡ, có lúc trầm buồn. Dù thế nào đi nữa, anh vẫn muốn ở bên, muốn lắng nghe những khoảng lặng trong em, như bầu trời vẫn kiên trì chờ nắng sau cơn mưa.
Nếu em là nắng, xin cứ mãi là nắng của riêng anh—không quá chói chang, không quá xa vời, mà là ánh nắng dịu dàng, len lỏi vào tim anh, sưởi ấm những ngày anh cần một chút yêu thương.
Nếu em là nắng buổi mai,
Anh xin làm gió miệt mài bên em.
Dõi theo từng bước êm đềm,
Hòa trong tia sáng dịu êm nắng vàng.
Nếu em là nắng dịu dàng,
Anh xin làm lá mơ màng đón đưa.
Chẳng ngại ngày nắng hay mưa,
Chỉ mong ôm trọn giữa trưa ấm nồng.
Nếu em là nắng giữa đồng,
Anh làm cánh lúa cúi trông em hoài.
Dẫu cho nắng xế chiều phai,
Lúa vẫn nghiêng ngả đắm say sắc vàng.
Nếu em là nắng trên ngàn,
Anh xin là núi, dịu dàng tựa em.
Dẫu cho nắng có buông rèm,
Anh còn đứng đó lặng êm đợi chờ.
Nếu em là nắng mộng mơ,
Anh xin là suối bên bờ cỏ ngoan.
Dẫu cho sóng vỗ miên man,
Vẫn chờ nắng ghé dịu dàng thả trôi.
Nếu em là nắng trên đời,
Anh xin là đất, trọn đời yêu thương.
Dẫu cho gió cuốn vô thường,
Anh còn đây giữa muôn phương đón chờ.

No comments:
Post a Comment