Wednesday, February 5, 2025

NHƯ ÁNH TRĂNG

 Tác giả: Từ Thức

Em tựa ánh trăng hiền hòa, dịu dàng lan tỏa giữa màn đêm sâu thẳm. Không quá chói chang như mặt trời, không quá lặng lẽ như những vì sao, em là sự dung hòa của ánh sáng và bóng tối, là nét đẹp tinh khôi mà tạo hóa ban tặng.

Có những lúc cuộc sống cuốn ta vào vòng xoáy của lo toan và bộn bề, nhưng chỉ cần một ánh mắt em nhìn, một nụ cười em trao, mọi muộn phiền như được xoa dịu. Em không cần ồn ào để tỏa sáng,

mà chính sự lặng lẽ, bao dung và dịu dàng của em mới là điều khiến lòng người thổn thức.

Như ánh trăng soi sáng giữa đêm khuya, em lặng lẽ đồng hành bên đời, dẫu gian nan, dẫu thử thách, em vẫn tỏa ra thứ ánh sáng ấm áp, dịu dàng. Người ta nói trăng chỉ sáng khi màn đêm buông xuống, nhưng em khác, dù ngày hay đêm, em vẫn luôn rạng rỡ theo cách riêng của mình.

Em không phải là mặt trời rực rỡ, nhưng chính ánh trăng như em mới khiến lòng người say đắm. Và với anh, em mãi là vầng sáng dịu dàng, là ánh trăng lan tỏa rạng ngời trong cuộc đời này.

Như ánh trăng em lan tỏa rạng ngời,
Tựa vầng sáng dịu dàng trên biển rộng.
Dẫu đông về trời buốt giá gió lộng,
Em vẫn là hơi ấm giữa đêm đông.

Dáng em về trong cơn gió mênh mông.
Từng bước nhẹ trên con đường ký ức,
Dẫu tháng năm nhạt nhòa bao thao thức,
Vẫn chẳng làm phai dấu một tấm lòng.

Trăng lặng lẽ soi miền thương nhớ mong,
Như mắt biếc ươm đầy bao nỗi nhớ.
Gió khe khẽ ru vần thơ dang dở,
Em dịu dàng như hương tỏa mênh mông.

Giữa đời này muôn nẻo đường ngóng trông,
Tựa ánh nắng hong khô miền tim nóng.
Em lặng lẽ như vầng trăng lẻ bóng,
Soi nhân thế giấc mơ lòng long lanh.

Gió khe khẽ gọi nỗi nhớ mong manh.
Có những ngày heo may về trước ngõ,
Nhớ dáng ai trên lối xưa quen đó,
Tựa vầng trăng vằng vặc giữa trời xanh.

Đêm thu về trăng sáng ánh long lanh,
Nhẹ lặng lẽ soi lòng ai ngóng đợi.
Từng hơi thở hòa vào trong sương mới,
Em dịu dàng như hạnh phúc chơi vơi.

Trên lối nhỏ, nhẹ từng giọt nắng rơi,
Dịu dàng hong những gì thời gian đã.
Em lặng lẽ giữa dòng đời vội vã,
Tỏa sáng như vầng trăng giữa nhân gian.

Có đôi lúc lòng chìm giữa ngổn ngang,
Giữa phong ba em nụ cười vẫn nở.
Dẫu cuộc sống có muôn ngàn trắc trở,
Em vẫn là vầng trăng sáng muôn đời.

Đêm thao thức trăng buông giọt chơi vơi,
Gió khe khẽ ru lời xưa ước thệ.
Câu yêu ấy dù trăm năm vẫn thế,
Nhẹ nhàng như hoa sữa giữa trời xanh.

Như ánh trăng em lan tỏa an lành,
Soi lối nhỏ đêm về gió khe khẽ.
Dẫu năm tháng có trôi đi lặng lẽ,
Em vẫn là vầng sáng của đời tôi.


No comments:

Post a Comment