Monday, February 17, 2025

TA CỨ SAY…

Tác giả: Từ Thức
Ta cứ say, không phải vì men cay, mà là say trong những cảm xúc chân thật nhất của cuộc đời. Say để quên đi những bộn bề, toan tính, những điều khiến trái tim mỏi mệt. Say không phải để trốn tránh thực tại, mà để tận hưởng từng khoảnh khắc hạnh phúc đang có trong tay.

Có những cuộc tình đi qua đời ta như một cơn gió thoảng, nhẹ nhàng rồi biến mất. Nhưng cũng có những tình yêu mãi mãi khắc sâu, dù thời gian có đổi thay vẫn còn đó trong tim. Ta cứ say, mặc kệ nhân gian đổi trắng thay đen, mặc kệ ngoài kia bao lời gièm pha, vì chỉ cần lòng ta còn yêu, thế giới này vẫn đẹp vô cùng.

Say không có nghĩa là mù quáng, mà là dám yêu, dám sống, dám hết mình với cảm xúc. Một khi trái tim còn rực lửa, còn tin tưởng vào tình yêu, ta vẫn cứ say mê mà không ngại những tổn thương. Bởi vì, có ai yêu mà không một lần đau? Nhưng ta thà đau vì yêu còn hơn chẳng một lần dám yêu.

Có những lúc ta muốn buông, nhưng rồi đôi mắt người ấy lại níu ta ở lại. Có những khi muốn quên, nhưng lòng lại đau nhói khi nghe một bài hát cũ, khi thấy một quán quen, hay khi vô tình lật lại những bức hình xưa. Ta biết rằng, tình yêu này đã là một phần trong ta, không thể xóa mờ.

Ta cứ say, say để thấy đời vẫn đáng sống, đáng yêu, đáng để ta nâng niu từng khoảnh khắc. Say để thấy lòng ta rộng mở, đón nhận hạnh phúc dù nhỏ nhoi nhất. Say để biết, dù mai này người có đi, hay tình yêu có phai nhạt, ta cũng đã từng yêu hết lòng, từng sống trọn vẹn với cảm xúc của chính mình.

Vậy thì, em à, hãy cùng ta cứ say đi, say vì tình yêu, say vì những điều đẹp nhất trong cuộc đời, để mai sau nhìn lại, ta chẳng tiếc nuối điều gì…


Ta cứ say cuộc tình này em nhé,
Mặc gió sương, mặc thế sự bon chen,
Mặc tháng năm có đổi trắng thay đen,
Ta vẫn yêu như thuở nào chưa cũ.

Ta cứ say dù đời như thác lũ,
Nắm tay nhau đi đến tận chân trời,
Dẫu mai sau mưa nắng có chơi vơi,
Cũng chẳng tiếc khi lòng còn rực lửa.

Ta cứ say mặc ngoài kia chất chứa,
Mặc nhân gian cười nói chuyện hợp tan,
Chỉ cần tim vẫn giữ chút nồng nàn,
Thì lối cũ cũng hóa thành cõi mộng.

Ta cứ say trong vòng tay mở rộng,
Dẫu đời trôi mang bao nỗi muộn phiền,
Chỉ cần ta còn một chút hồn nhiên,
Còn tin nhau, còn trao yêu chân thật.

Ta cứ say như mùa thu chất ngất,
Gió giao mùa thổi mộng ướp hồn thơ,
Mắt môi em vẫn thắp lửa đợi chờ,
Ta say mãi chẳng ngại ngần đánh mất.

Ta cứ say dẫu đường đời pha chất,
Dẫu phía xa nhiều cám dỗ thương đau,
Chỉ cần em là duy nhất đời nhau,
Thì thế gian chẳng còn chi quan trọng.

Ta cứ say, mặc nhân gian lật lọng,
Mặc tóc xanh giờ đã phai dần màu,
Nhưng tình ta như vầng trăng trên đầu,
Dẫu sương gió vẫn vẹn nguyên rạng rỡ.

Ta cứ say để lòng ta thôi nhớ,
Nhớ thương nhau từ kiếp trước xa xôi,
Hẹn kiếp này dù lạc giữa đơn côi,
Ta vẫn giữ lời thề xưa son sắt.

Ta cứ say, mặc thời gian hiu hắt,
Để đời nhau ủ ấp chén men êm,
Để tình yêu như rượu đắng môi mềm,
Say thật say, say đến khi hóa đá.

Ta cứ say, cho đến khi say quá,
Say cuộc tình dẫu ngắn ngủi mong manh,
Say một lần chẳng tiếc tháng năm xanh,
Say để biết… tim này yêu chân thật!





No comments:

Post a Comment