Em à, có bao giờ em tự hỏi vì sao anh luôn muốn viết cho em không? Không phải vì anh là kẻ giỏi dùng ngôn từ, cũng chẳng phải vì anh có quá nhiều điều để nói. Chỉ là, có những cảm xúc không thể thốt nên lời, những yêu thương chẳng thể đo đếm bằng hành động, nên anh gom tất cả vào câu chữ—viết cho em.
Anh viết cho em những ngày nắng đẹp, khi trời cao trong vắt, khi gió lùa qua mái tóc em nhẹ nhàng như một bản nhạc dịu êm. Viết để em biết rằng, có một người vẫn dõi theo từng bước chân em, mong em mãi bình yên giữa dòng đời vội vã.
Anh viết cho em cả những ngày mưa rơi, khi lòng em chùng xuống, khi em thu mình trong những suy tư lặng lẽ. Anh biết, có những nỗi buồn không thể san sẻ, có những u sầu chỉ có thể gói gọn trong im lặng. Nhưng em à, dù mưa có rơi, trời có tối, hãy nhớ rằng anh vẫn ở đây, sẵn sàng cùng em đi qua những ngày giông bão.
Anh viết cho em những khoảng lặng giữa cuộc sống bộn bề. Khi em mệt mỏi giữa những áp lực, khi em cảm thấy mình lạc lõng giữa thế gian rộng lớn. Em à, đôi khi chẳng cần làm gì cả, chỉ cần tựa vào vai anh, để mặc cho thời gian trôi chậm lại. Cuộc sống có thể khó khăn, nhưng em không cô đơn, vì anh vẫn luôn ở đây.
Anh viết cho em những hoài niệm đẹp, những ký ức mà cả hai ta từng có. Dù thời gian có trôi, dù mọi thứ có thay đổi, những kỷ niệm vẫn còn đó, nguyên vẹn như ngày đầu. Và dù tương lai có ra sao, em vẫn là người anh muốn giữ mãi trong lòng—như một điều đẹp nhất đời anh.
Viết cho em, không phải để giữ em lại, mà để em biết rằng, dù em đi đâu, làm gì, có hạnh phúc hay lạc lối, vẫn có một người luôn mong em bình yên. Và nếu một ngày nào đó, em vô tình lật lại những dòng chữ này, hy vọng em sẽ mỉm cười, vì em đã từng được yêu thương—trọn vẹn và chân thành.
Viết cho em, viết cho một người anh chẳng bao giờ quên.
Viết cho em ánh trăng đêm dịu vợi,
Lặng lẽ soi từng góc đợi yêu thương.
Dẫu tháng năm có đổi hướng vô thường,
Tình anh đó vẫn vẹn hương muôn thuở.
Viết cho em những chiều mưa nức nở,
Giọt nhớ thương dang dở đọng lòng anh.
Từng hạt buồn rơi xuống mắt long lanh,
Như tiếng vọng từ ngàn xưa gọi mãi.
Viết cho em những ngày thu mưa trải,
Lá vàng bay khắc khoải giữa trời mơ.
Bước chân ai qua lối cỏ xác xơ,
Dư âm cũ vần thơ không phai nhạt.
Viết cho em dòng sông xanh vẫn hát.
Chảy trong tim nhịp khao khát không lời.
Dẫu cách xa, hay trăm vạn đổi dời,
Nước vẫn chảy một đời thương nuối tiếc.
Viết cho em bầu trời xanh biêng biếc,
Cánh chim trời mải miết giữa thênh thang.
Giữa không gian muôn vạn nỗi ngổn ngang,
Anh vẫn giữ riêng em vàng thương nhớ.
Viết cho em những ngày đông trăn trở,
Hơi thở nồng anh gửi nhớ xa xôi.
Dẫu mùa trôi, tuyết có phủ lưng đồi,
Anh lửa ấm mãi một đời che chở
Viết cho em những mùa hoa rực rỡ,
Như môi hồng em hé mở nhân gian.
Từng cánh xinh lay động giữa muôn ngàn,
Vẫn thơm mãi nòng nàn anh một đóa.
Viết cho em những ban mai lan toả,
Ánh dương vàng chen lá giữa muôn cây.
Tựa nụ cười em rạng rỡ mỗi ngày,
Mang hạnh phúc đong đầy bao chất chứa.
Viết cho em những ngày không nhau nữa,
Vẫn còn nguyên lời hứa thuở yên bình.
Nếu một ngày trên phố cũ vô tình,
Gặp nhau nhé, mỉm cười như chưa lạ.
Viết cho em bài thơ tình cuối hạ,
Dù mai này chẳng thể bước chung đôi.
Nhưng em ơi, giữa thế giới muôn người,
Tình anh vẫn muôn đời không phai nhạt.
Viết cho em lời dịu êm hương ngát,
Anh vẫn giữ một người—chỉ riêng em.

No comments:
Post a Comment