Tuesday, September 30, 2025

Thư gửi em – cô gái tháng Mười

Em yêu dấu,

Tháng Mười về, mùa thu như khoác lên vạn vật một tấm áo vàng dịu nhẹ. Anh ngồi viết những dòng này trong chiều lãng đãng, bên hồ thu sóng gợn lăn tăn, bóng trăng đang lên dần như một nỗi niềm ngân nga. Anh nghĩ về em – cô gái của tháng Mười, dịu dàng và e ấp như hương hoa cúc mới nở. Em mang trong mình tất cả những gì đẹp đẽ nhất mà thu gửi gắm: ánh mắt trong veo như giọt sương sớm, nụ cười ấm áp như nắng vàng cuối ngày, và trái tim biết lắng nghe, biết sẻ chia.

Anh biết rằng một cô gái, dù mạnh mẽ đến đâu, vẫn cần một bờ vai đủ rộng để nương tựa, một bàn tay đủ ấm để nắm giữ. Vì thế, anh nguyện là người hiểu em hơn cả, yêu thương em bằng sự kiên nhẫn và tấm lòng thành thật. Anh muốn cùng em đi qua những ngày nắng, những chiều mưa, để mỗi bước chân ta đều trở thành kỷ niệm đẹp.

Có lẽ tình yêu không cần những lời hoa mỹ, chỉ cần anh đủ tinh tế để hiểu khi nào em buồn, khi nào em cần im lặng. Chỉ cần em biết rằng, sau mỗi giông gió, anh vẫn ở đây, dang tay ôm lấy em như ôm trọn cả mùa thu. Tình yêu, với anh, không phải là chiếm hữu, mà là cùng nhau lớn lên, cùng nhau nhìn về một hướng, cùng nhau sống thật sâu trong từng khoảnh khắc.

Bàn tay anh nắm tay em,
Trăng thu nghiêng bóng đềm êm cuộc đời.
Tình ta như áng mây trời,
Lặng im mà vẫn rạng ngời ngàn năm.

Chiều nay, thu vẫn nhẹ nhàng phủ lên mặt hồ một lớp sương mờ, những cánh chim nhỏ chao nghiêng bay về tổ ấm. Anh mơ một ngày, trong ánh trăng vàng nghiêng xuống, bàn tay em vẫn nằm gọn trong tay anh, đôi mắt em vẫn long lanh như đêm thu nhìn về phía hạnh phúc. Khi ấy, anh sẽ khẽ thì thầm bên tai em:
“Cô gái tháng Mười của anh, cảm ơn em đã đến và làm cho cuộc đời anh thêm trọn vẹn.”

Và cũng như từ ngày đầu, trong sâu thẳm lòng mình anh vẫn tự hỏi: Anh có thể làm gì, làm thế nào để tình yêu của chúng ta mãi đẹp, mãi nguyên sơ và rực sáng trong tim em?

Thương em!
Anh.


No comments:

Post a Comment