Wednesday, November 19, 2025

VINH DANH THẦY CÔ

Mỗi tháng mười một về, lòng ta lại lắng lại như nghe tiếng phấn khẽ gõ lên bảng, như thấy bóng thầy cô thấp thoáng giữa sân trường đầy nắng. Dù năm tháng có trôi nhanh đến đâu, những bài học, những ánh mắt, những lời dạy chân thành của thầy cô vẫn luôn là hành trang quý giá nhất trong đời mỗi người. Có những điều không thể đong đếm bằng lời, nhưng có thể cảm nhận bằng cả trái tim: đó là tình thầy, nghĩa cô – âm thầm mà bền bỉ, nghiêm mà đầy thương yêu.

Tháng mười một, gió nghiêng chiều,
Bụi phấn năm ấy thành yêu trong lòng.
Dáng thầy tóc điểm sương mong,
Tiếng cô vẫn ấm như dòng suối trong.

Một đời cặm cụi phấn hồng,
Gieo hạt tri thức, vun trồng ước mơ.
Trang sách mở giữa vần thơ,
Dạy ta cách sống, cách chờ, cách yêu.

Có khi thầy chẳng nói nhiều,
Mà ánh mắt ấm đã điều ta nên.
Có khi cô chỉ nhẹ ên
Một câu nhắc nhỏ cũng bền tim ta.

Bao năm gió táp mưa sa,
Lưng thầy vẫn thẳng, lòng cô vẫn hiền.
Dẫu cho duyên kiếp đảo điên,
Thầy cô vẫn giữ niềm tin trao người.

Hôm nay nén nhớ dâng trời,
Mong thầy cô khoẻ muôn đời bình an.
Ơn người tựa núi cao ngàn,
Dẫn ta qua những đoạn đường gian truân.

Mai sau dẫu có bao lần,
Đổi thay thế sự, xoay vần gió mây.
Lòng con vẫn nhớ ơn thầy,
Còn nghe phấn trắng vọng đầy sân xưa.

Xin dành trọn vẹn niềm tri ân để vinh danh những người đã chọn nghề gieo chữ và trồng người.
Chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, bình an, tiếp tục thắp sáng những ước mơ của bao thế hệ mai sau.

No comments:

Post a Comment