Sunday, December 8, 2024

Vạt Nắng Cuối Thu

Cuối thu, vạt nắng như mỏng manh hơn, vàng óng nhưng không còn rực rỡ, tựa như tình yêu qua những tháng năm trưởng thành. Ánh nắng len lỏi qua từng kẽ lá, nhẹ nhàng ôm lấy cảnh vật, mang theo hơi ấm dịu dàng, không gay gắt, chỉ đủ làm lòng người cảm thấy yên bình.

Tình yêu cuối thu cũng vậy, không còn những cuồng nhiệt của thuở ban đầu, nhưng lại sâu sắc, lắng đọng như giọt sương đọng trên lá. Đó là thứ tình yêu biết lùi lại, biết nhường nhịn, và biết quý trọng từng khoảnh khắc bên nhau.

Vạt nắng cuối thu có thể không kéo dài, nhưng mỗi phút giây nó chiếu sáng đều là một món quà. Cũng như tình yêu, không cần phải là mãi mãi, chỉ cần hiện diện đúng lúc, đúng người, là đủ để sưởi ấm cả đời. Cuối thu rồi, hãy cứ để ánh nắng vàng đó dệt nên những kỷ niệm đẹp, cho lòng nhẹ nhàng, và trái tim luôn ấm áp.


Vạt nắng cuối thu hong tình ai đó,
Nhẹ nhàng buông trên lối nhỏ chiều tan.
Lá vàng rơi, gió nhẹ khẽ mơn man,
Như lời nhắn từ ngàn năm nhung nhớ.

Tình yêu đến dịu dàng như hơi thở,
Ngỡ mong manh mà ngàn nỗi vấn vương.
Ánh mắt kia như tia nắng ngát hương,
Xua tan hết những buồn thương đóng gói.

Cuối thu rồi, vạt nắng còn le lói,
Như tình hồng vẫn rực rỡ trong tim.
Dẫu mùa qua mang bao nỗi lắng chìm,
Tia hy vọng vẫn mãi tìm ánh sáng.

Mỗi chiếc lá là một lời sâu lắng,
Rơi xuống đời như nét vẽ tình thơ.
Người với người như mộng lạc giấc mơ,
Dẫu xa cách vẫn đợi chờ ngày tới.

Vạt nắng đó, ấm lòng trong mỗi tối,
Khi mùa đông len lỏi những buốt đau.
Giữ tình yêu, ta vượt mọi ngàn sau,
Thu sẽ đến, nguyện lòng trao mãi mãi.

Cuối thu rồi, mộng mơ còn thoáng lại,
Vạt nắng hồng dệt mộng ước trăm năm.
Giữa đất trời, hồn mãi cứ lặng tâm,
Tình yêu ấy, như vầng dương không tắt.

No comments:

Post a Comment