Thursday, August 21, 2025

TỰ SỰ CÙNG TRĂNG

Đêm xuống, thành phố như chìm vào giấc ngủ. Con đường vắng chỉ còn tiếng gió khẽ lùa qua tán lá, và ánh trăng bàng bạc rơi xuống mặt đất như tấm lụa huyền ảo. Tôi ngẩng đầu nhìn lên, thấy vầng trăng tròn treo lơ lửng giữa trời cao, sáng dịu dàng như nụ cười của một người tri kỷ xa xăm. Trong khoảnh khắc ấy, lòng tôi dường như muốn thổ lộ tất cả, gửi nỗi nhớ và niềm thương theo ánh trăng mà bay đi khắp bốn phương.

Tự Sự Cùng Trăng

Đêm về tĩnh lặng trời trong,
Ánh trăng dìu dặt như vòng tay thương.
Ngồi đây gió thổi ven đường,
Nghe hồn se sắt, vấn vương bóng người.

Trăng treo lấp lánh nụ cười,
Tựa như tri kỷ đến ngồi kề bên.
Ngân nga khúc hát dịu hiền,
Xua đi phiền muộn bay lên cung ngà.

Lời thầm gửi chị Hằng Nga.
Bao nhiêu tâm sự riêng ta gửi trời,
Mang theo năm tháng, cuộc đời,
Trăng như vẫn hiểu lòng người cô đơn.

Người đi, ta nhớ nhiều hơn,
Chỉ trăng còn đó, chẳng hờn, chẳng phai.
Đêm nay ngồi ngắm miệt mài,
Ánh vàng chan chứa, trải dài niềm thương.

Thời gian thoáng chốc vô thường,
Nguyệt cung sáng mãi, tình vương chẳng nhòa.
Nguyện cùng trăng suốt canh ba,
Để hồn còn giữ sắc hoa dịu dàng.

Đêm đã khuya, trăng vẫn vẹn nguyên nơi bầu trời tĩnh lặng. Tôi ngồi lại, mặc cho sương đêm khẽ phủ, như muốn níu giữ chút dịu dàng còn sót lại. Bao nhiêu tâm sự gửi vào trăng, tôi thấy lòng mình nhẹ hơn, ấm áp hơn. Cuộc đời có thể nhiều đổi thay, nhưng vầng trăng vẫn sáng, vẫn thủy chung. Và tôi hiểu, đôi khi chỉ cần một đêm ngắm trăng như thế này, cũng đủ để trái tim tìm lại sự bình yên, cũng đủ để ta tin vào những điều đẹp đẽ không bao giờ phai nhòa.

No comments:

Post a Comment