Có những tình yêu thoáng qua như cơn mưa mùa hạ, chạm vào rồi tan biến. Nhưng cũng có những tình yêu in hằn trong tim, khiến ta ngỡ như định mệnh đã sắp đặt. Người ta gọi đó là lời nguyền tình yêu, vừa ngọt ngào, vừa day dứt, để mỗi khi nhớ lại, trái tim vẫn rung lên những nhịp thổn thức không nguôi.
Lời Nguyền Tình Yêu
Anh trao ánh mắt buổi đầu tiên,
Ngỡ như duyên kiếp đã gắn liền.
Ngọn gió vô tình đâu hay biết,
Thổi hồn ta vướng sợi tơ duyên.
Ngỡ như duyên kiếp đã gắn liền.
Ngọn gió vô tình đâu hay biết,
Thổi hồn ta vướng sợi tơ duyên.
Trăng xưa nguyệt hẹn dưới sông dài,
Ngón tay đan chặt chẳng buông phai.
Ngỡ rằng vĩnh viễn không rời bước,
Nào ngờ dang dở mộng tương lai.
Nỗi đau năm tháng vẫn còn nguyên,
Chạm khẽ tim run nhói nỗi niềm.
Lời thề hóa khói trong mưa gió,
Thành vết sẹo hằn chẳng thể quên.
Nếu mai hội ngộ giữa trần gian,
Xin giữ yêu thương chẳng vỡ tàn.
Lời nguyền chẳng phải là xiềng xích,
Mà để tim này mãi mãi ngoan.
Đêm xuống hồn nghiêng nghe gió lay,
Nhớ em tóc rối phủ vai gầy.
Một đời nặng gánh tình sâu thẳm,
Nguyện khắc tên em với tháng ngày.
Dẫu cho bão tố phủ che ngang,
Trái tim vẫn thắp lửa dịu dàng.
Lời nguyền tình ái không tan biến,
Hóa khúc tình ca gửi thế gian.
Và dù thời gian có phủ mờ dấu vết, dù lối đi có chia hai ngả, thì lời nguyền ấy vẫn như ngọn lửa nhỏ cháy âm ỉ trong lòng. Không phải để trói buộc, mà để nhắc nhớ rằng ta đã từng yêu hết mình, từng sống trọn vẹn cho một người. Đó chính là dư vị bất tử của tình yêu.
No comments:
Post a Comment