Wednesday, December 10, 2025

Mùa Đẹp Khi Có Em Bên

Mùa Đẹp Khi Có Em Bên là câu chuyện nhỏ của hai người thương nhau, nhưng lại đủ sức làm mềm cả một mùa đông. Tháng mười hai đặt vào lòng đêm chút lạnh, để đôi tay có lý do tìm nhau, để một ánh nhìn cũng trở thành hơi ấm. Em đi bên anh, bước chân khẽ nghiêng như níu lấy những phút giây mong manh mà đẹp đến lạ. Còn anh, chẳng cần nói nhiều, chỉ một nụ cười nhẹ cũng đủ làm tan hết gió se ngoài phố.

Tình yêu của hai người không ồn ào, không phô trương, mà lặng lẽ như tuyết rơi chạm đất nhẹ nhưng để lại dấu ấn rất sâu. Có lẽ đẹp nhất không phải là mùa, mà là cách họ giữ nhau bằng sự chân thật, bằng cái nắm tay không buông qua bao năm tháng. Mai này, dù gió lạnh có bất chợt quay về, chỉ cần anh vẫn là nơi em nép vào, và em vẫn là hơi ấm cạnh anh, thì tháng mười hai nào cũng hóa thành phép màu.

Bởi vì, đẹp nhất không phải là tuyết rơi hay đèn sáng. Đẹp nhất luôn là… có em bên anh.

Xin được gửi lời cảm ơn chân thành và trân trọng nhất đến nhạc sĩ Hà Lan Phương, người đã thổi hồn âm nhạc vào từng câu chữ, làm cho cảm xúc trong bài thơ được ngân lên thành giai điệu thật đẹp. Tôi cũng xin cảm ơn giọng ca Quang Khánh đã truyền tải ca khúc bằng tất cả sự ấm áp và tinh tế, để từng lời hát như bước chân nhẹ trong mùa đông, chạm đến trái tim người nghe. Sự đồng hành của hai anh chị đã biến một bài thơ nhỏ bé thành một món quà âm nhạc ý nghĩa, khiến tôi vô cùng biết ơn và cảm động. Kính chúc hai Anh Chị luôn dạt dào cảm hứng và tiếp tục mang đến thật nhiều tác phẩm đẹp cho đời.


Mùa Đẹp Khi Có Em Bên

Tháng mười hai, khẽ rót vào đêm,
Một chút lạnh tim thêm ấm lại.
Gió se sắt, mắt em ái ngại,
Nắng vụng dại e ấp trong tay.

Phố lên đèn, từng bước nghiêng lay,
Mùi quế ấm len say làn gió.
Anh chẳng nói, chỉ cười thương nhỏ,
Để em nghe tiếng gõ nhịp êm.

Có yêu thương lặng lẽ dịu thêm,
Như tuyết trắng trải mềm mặt đất.
Có rung động giữ hồn chân chất,
Vẫn như em thật nhất chạm anh.

Tháng mười hai, đẹp quá mong manh,
Giữa náo nức tình xanh ánh sáng.
Anh giữ em một điều rất giản,
Để ấm mùa những tháng năm sau.

Nếu mai này gió lạnh ghé đâu,
Anh đứng đó làm lầu em nép.
Chỉ cần mình thả hồn đừng khép,
Mười hai nào… cũng đẹp bên nhau

No comments:

Post a Comment