Nếu biết rằng tôi gái tục trần
Mê trò nũng nịu với tu nhân
Trời ơi đừng trách đừng lên án
Tôi chỉ ‘ lường Ha ’ chẳng phải thần
Nếu biết rằng tôi đã mấy lần
Vào ra chốn ấy để mê mân
Trời ơi đừng nghĩ tôi diêm dúa
Gạt gẫm đàn ông đám đực đần
Nếu biết rằng tôi hết trắng ngần
Thân tàn ma dại nổi đầy gân
Trời ơi thương xót loài hoa vỡ
Xưa bướm cùng ong thích thập phần
Nếu biết rằng tôi được thánh ân
Ngày đêm mô phật miệng lân rân
Trời ơi mặc sức đồng hành tiến
Tôi với người ta thật xứng cân.
Bác Từ
ha ha ha trò chơi cuối tuần
ReplyDeletenếu biết rằng tôi đã chán chồng
trời ơi người ấy có buồn không
tôi nghe đâu đó lời kinh vọng
nên vôi chạy vào kẻo người trông
ha ha ha ha
Thơ hay!
ReplyDeleteông Từ Thức muôn năm ...
Lâu rôi mới nghe lại dòng thơ này.
ReplyDeleteThanks Bác Từ
Nho thâm quá anh Thức ơi, đọc lên có kẻ vui kẻ khóc dài
ReplyDeleteBài học thích đáng cho kẻ ưa lên mặt dạy đời.
ReplyDeleteVỗ tay khen ông Từ một phát.
Cảm hứng bất chợt thấy Thị Mầu
ReplyDeleteNếu biết rằng tôi đang ở trần
Trời ơi người ấy có lên gân
Có còn sung mãn như năm cũ
Hay cũng ngậm ngùi ngó xuống chân
Bác Từ này thiệt ...
Tào lao cho vui ...
ReplyDeleteNếu biết rằng tôi sắp đến gần
Người ơi người hỡi có wuýu chân
Có đang hồi hộp chờ tôi đến
Hay lại lặng lờ bỏ ra sân
Nếu biết mùi hương nặng thập phần
ReplyDeleteBất tài vô tướng có gì ân
Trời ơi đừng mở lời ong bướm
Thánh đấy người đây nặng tục trần
GX giờ lỏng lẻo niềm tin cũng chỉ vì những con sâu có mùi hương !!!
Thị Mầu ăn vụng bị quả tang
ReplyDeleteChấm mút quên không lau miệng nàng
Bị người bắt gặp nên hết cãi
Ù ù té chạy ra khỏi hang
Cuối tuần ông Từ thả thơ TTKH đọc lên thấy hưng phấn nhiều. Tôi nghe như có âm hưởng quen quen của bài viết gì đó.
ReplyDeleteThả cánh diều câu thơ bay lượn theo gió
Nếu biết rằng em ả Thị Mầu
Tôi đành một kiếp làm con sâu
Cắn ăn tàu lá xanh tươi mướt
Cho bõ những ngày đói vểnh râu
Góp vui cuối tuần
Nam Mô A Di Đà Phật
ReplyDeleteThị Mầu ơi! Hãy vui lên
Ta sẽ đưa em đến chùa một cột
Để quên đi những phút xung đột
Ở đó có con vẹt thường líu lo
Nói những lời lộng ngôn thật to
Ta sẽ ngắm bông hương thơm lạ
Trên con đường rêu ôm mặt đá
Khi mỏi chân ta ngồi trên gốc cây
Đổ ngã nhiều năm tháng ở đây
Ta kể em nghe chuyện xưa dĩ vãng
Thời đấu tố cach mạng chưa quên lãng
Những a dua nịnh hót tôn thờ
Mà ta chỉ tưởng tượng thấy trong mơ
Nghĩ đến là muốn chôn vùi quá khứ
Thị Mầu ơi! Em có muốn thử
Cùng ta một chuyến vượt trời mây
Đi cho biết đó biết đây
Ở nhà thêm lú biết ngày nào khôn.
Thả thơ ăn theo cuối tuần
Ông nguoihanoi chỉ giỏi chân chọc, người ta hiểu lầm lại khổ cho Bác Từ.
Deleteông nguoihanoi để lại điện thoại cho thị màu liên lạc mà đi giang hồ với nhau chứ chỉ hỏi roi bỏ đi thì làm sai thị màu biết trả lời ở mô.
DeleteUi... tuyệt, cảm phục bội phần... Nói đây chết cây... HN?
ReplyDeleteThị Màu này sao giống thị Hương thé
ReplyDeleteVậy há, một sự trùng hợp thật ngẫu nhiên, ko khéo lại hiểu lầm.
DeleteThị Mầu này cũng ác liệt nhỉ!
ReplyDeletecon huong
ReplyDeletethơ hay quá, cho xin mang về nhà nhé
ReplyDeletemà Bác Từ ơi, lường Ha là gì thế?
ReplyDeletehihihi tui nghĩ ...lường ha..,đọc ngược là hương ...kkkkkkkkkkkkkkkkkkk
ReplyDelete