Wednesday, August 24, 2016

Văn Hoá Vuốt Đuôi

PIC
Hôm nay là đúng một tuần sau khi Cha xứ Cao Xuân Cảnh đưa ra câu đố vui có thưởng trong bài giảng lễ chiều thứ tư tuần trước (17/8/2016). Câu chuyện tưởng chỉ đố cho vui hoặc (có thể) để thử nghiệm khả năng, sự hiểu biết lối sống đạo của người giáo dân ở đây thế nào. 

Môt kết quả hết sức bất ngờ là chỉ 2 trong tổng số 20 người hiện diện có đáp án, làm nhanh bài toán thì người ta thấy 10% giáo dân ở đây trả lời được câu hỏi [rất nổi tiếng] mà hầu như mọi người Công giáo Việt Nam ở khắp nơi có thể trả lời được. Nếu chuyện dừng lại ở đây thì chẳng có gì để nói thêm. Nhưng  .... 

Để phản ánh mức chính xác toàn diện được công minh, chúng ta cùng tham khảo tường tận câu đố vui có thưởng của Cha xứ Cao Xuân Cảnh như thế nào.

Trong bài giảng lễ chiều thứ tư ngày 17 tháng 8, 2016, Cha xứ Cao Xuân Cảnh có đưa ra câu đố vui có thưởng là: 
- " Ai là người hay quên? ". 
Có 2 người trong số khoảng 20 người tham dự là bà Vân và cô Hoa cùng có trả lời là: "Chúa".
Cha Cảnh nói: 
- " Ồ, đúng rồi, đúng rồi! hai người nói đúng". 
Cha cầm vật thưởng đưa cao rồi lên tiếng:
- "Đây là Tràng hạt từ Rôma do chính Đức Giáo Hoàng làm phép, sau lễ tôi sẽ đưa cho. ... câu đố này là của Đức cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận".

Sau lễ, như đã nói, Cha Cảnh đang 'trao thưởng' cho bà Vân (lúc này cô Hoa còn trong Nhà Nguyện chưa ra) thì ông Khổng Trung Thần đến gần và nói:
- Trả lời như thế là không đúng, phải nói là "Chúa Giêsu".
Cha Cảnh lúc này cũng phụ hoạ nói theo " Đúng, đúng, đúng rồi phải nói là Chúa Kitô."
Từ xa ông Mai Hoàng Ân nghe thế cũng nói; 'Cho mỗi người một cỗ là xong'.

Trăm năm bia đá cũng mòn
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ

Giờ chúng ta tìm hiểu lởi kể [câu đố] của Đức cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận thế nào; Chúa hay Chúa Giêsu hay Chúa Kitô?

Nhiều Linh mục, Cha sở xứ đạo đã thuật lại chuyện Đức cố Hồng Y FX Nguyễn Văn Thuận kể cho Giáo dân nghe như sau;

Chúa Hay Quên

Có một bà già thường đến gõ cửa phòng Cha xứ, kể cho ngài nghe rằng đêm qua Chúa mới hiện ra với bà. Để làm bà nản lòng đừng đến nữa, Cha xứ bảo : “Lần sau, nếu Chúa có hiện ra, bà hãy hỏi Ngài: ‘Cha xứ con có tội gì nặng nhất ?’, sau đó tới kể cho tôi nghe”. Mấy ngày sau, bà già không đến nữa. Cha xứ mừng thầm vì bà đã trúng kế của ngài. Nhưng một tuần sau đó, bà già trở lại.

- Thưa Cha, tối hôm qua Chúa lại hiện ra với con.
- Thế bà có hỏi Ngài không ?
- Thưa có chứ.
Cha xứ bắt đầu hồi hộp :
- Bà hỏi thế nào ?
- Thì con hỏi y như Cha đã bảo : “Cha xứ con có tội gì nặng nhất ?”
Cha xứ càng hồi hộp thêm :
- Vậy Chúa có trả lời không ?
- Có chứ.
Bây giờ thì cha xứ lo lắng thật sự :
- Chúa nói sao ?
- Chúa nói : “Ta đã quên hết rồi”
 Cha xứ thở phào nhẹ nhõm!

Tựa đề câu chuyện mà Đức cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận kể là "Chúa hay quên' chứ không phải là 'Chúa Giêsu hay quên' hoặc 'Chúa Kitô hay quên', và toàn bài viết đều chỉ đơn thuần dùng từ Chúa..

Trong nền văn học Việt Nam có một người được phong là Bà Chúa Thơ Nôm đó là Nữ thi sĩ Hồ Xuân Hương ở vào cuối thế kỷ 18 đầu thế kỷ 19.

Trong lịch sử Việt Nam cũng có 2 ông chúa. đó là chúa Trịnh và chúa Nguyễn.
Trịnh - Nguyễn phân tranh, 1774-1775 là cuộc chiến lần thứ 8 và là cuộc chiến cuối cùng giữa chúa Trịnh và chúa Nguyễn trong lịch sử chia cắt Đàng Ngoài - Đàng Trong hơn 200 năm của nước Đại Việt.

Chúa Giêsu hay Chúa Kitô được Cha Cảnh và ông Thần phơi bày có thể là để 'dạy dỗ' giáo dân đừng lầm tưởng Chúa với bà chúa thơ nôn, hoặc chúa Trịnh hay chúa Nguyễn chăng? Thiển nghĩ, người bình thường, đứa con nít 3 tuổi còn hiểu chả lẽ Đức cố Hồng Y Nguyễn Văn thuận không biết?

Đâu là giá trị thật của con người?

Điều chắc chắn; không phải mọi người đều tối dạ đến nỗi thiếu cái nhìn chủ quan về sự việc, dù không được xếp vào hàng 'thành phần hưởng quyền lợi nhiều' [NỘI QUY - Điều 28: Quyền lợi, trang 13] nhưng cũng tự biết bảo vệ bản thân bằng giá trị thật để không bị nhiễm phèn độc hại. Chỉ cần nhìn phớt qua hay để ý chút xíu người ta nhận thấy ngay cái giá trị giả tạo của dăm cá nhân vốn được sinh ra, trưởng thành trong độc phèn. Tư duy của thành phần này do lớp bám của phèn bao phủ làm mất khả năng phân tích màu ánh sáng. Hào nhoáng luôn là tầm với, đích điểm cho những cá nhân sinh trưởng trong phèn, Văn hoá ứng xử trên đã phản ánh điều này. Nói cho dễ hiểu, kẻ sinh trưởng trong phèn có bản chất bộp chộp tham lam, sống với truyền thống 'nịnh thần' để cầu được 'vinh thân phì da'. Họ có tài bắt nạt chèn ép vô độ lượng những cá nhân, những người mà vì bất cứ lý gì họ không ưa. Nói cách khác thì những kẻ thích được/nghe nịnh, đứa bị/chịu 'bắt nạt' không phản kháng, được xã hội gán cho cụm từ chẳng mỹ miều gì mấy, đó là 'người ngu', sống với người ngu không phải là điều hay, cận kề là tai hoạ, nó xa là phước ". Sinh trưởng trong phèn luôn bộc lộ cá tính 'ăn thua' rất ư "trần truồng' vô nhân bản, điều này khiến dư luận xã hội không ngại lên tiếng miệt thị ngày càng nhân rộng chẳng khác cơn bão đang quét qua, lời ong tiếng ve lúc càng vang xa, người dễ tính đến đâu nghe được cũng thấy phản cảm, bóp trán nhăn mặt buồn cho cái thế thái nhân tình. Giá trị giả tạo của lớp phèn độc hại bám ngoài da sẽ không là nền tảng bền vững.

Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, không phải cứ cùng một loại cây đem trồng ở bất cứ nơi nào đều có kết quả giống nhau, có nơi sinh ra hoa trái thơm ngon, có vùng đất lại chua chát, Đó là do thủy thổ khác nhau mà sinh ra. Con người cũng thế, có người được tiếng đơn sơ hiền lành, người người ngưỡng mộ, đầy yêu mến quý trọng ở một nơi nào đó , nhưng lại biến thành xấu tính cọc cằn, ưa adua thích được tung hô nịnh bợ ở một nơi khác, âu đó cũng chẳng có gì khó hiểu, vì do môi trường ô nhiễm thiếu lành mạnh, bởi phèn đọng làm thủy thổ nhiễm độc mất sức sống, vệ sinh bẩn thỉu, thiếu văn minh khoa học thế thôi.

Những con người thiếu khiêm tốn đã nói lên cái tâm sống không thành thật hay những câu nói thô bạo thiếu trách nhiệm đã là đề tài gây hoang mang chia rẽ để bao người phải 'cười ra nước mắt', nó là một thứ văn hoá vuốt đuôi do nhóm người này xây dựng mà có, một loại ứng xử độc phèn của nhóm người Vũ Đại thời a còng [@].

Chúa hay quên nhưng con người thì sao?





Amen!




30 comments:

  1. sao cứ dùng nhà thờ để ăn thua thế nhỉ, đến nhà thờ để xin ơn bình an chứ đâu phải là tìm cách để cắn người ta, thứ đàn ông bần tiện quá.

    Cám ơn ông bác Từ nhiều.

    ReplyDelete
  2. Lỗi đầu tiên thuộc về ông cha. Đã có câu trả lời rõ ràng cho 2 người kia, thế nhưng lại a dua hùa theo người khác để phủ quyết đáp số của mình thì không thể chấp nhận được. Một ông cha không nên ngả theo xu thế để bác bỏ quyết định ban đầu của mình. Điều này sẽ làm mất uy danh và bị dèm pha mất chữ tín. Ông cha phải ngay thẳng chân thật, đúng là đúng không là không. không thể để lay chuyển theo phía tiêu cực của phe nhóm.
    Kế là lỗi ông Thần gì đó. Ông này chẳng có quyền gì để phát biểu câu trả lời đúng hay sai. Ông không phải là trọng tài và cũng không phải người đưa ra câu đố nên không được phép phủ nhận câu trả lời của người khác. Nếu là người thông hiểu đáp số ông chỉ nên góp ý với ông cha theo hiểu biết của mình mà thôi. Căn cứ vào câu nói của ông thì biết ông rất thiếu trình độ hoặc biết mà lên mặt bắt nạt công khai người khác. Cả 2 điều này đều không phù hợp với một giáo dân đi lễ nhà thờ.

    ReplyDelete
    Replies
    1. nói chẳng giống ai nhưng ông này đã từng làm chủ tịch gx của chúng em đấy.
      nhiều người nhận xét ông thô lỗ vô duyên nhưng khéo tay biết chơi đàn cho vợ hát đấy mấy bác ạ.

      Delete
    2. Lão Ngạn đâu rồi, muốn hết bịnh đau đầu hay tâm thần thì vào mau, mở cửa sổ bên hông, thò đầu ra ngoài hét thật to 10 lần tiên sư chúng nó thì cái đầu ông sẽ hết đau thôi.

      Tớ phải cười cho đã rồi ra về, hôm nay ko nói được, lúc khác trở lại còm.

      Thiện tai! Thiện tai !!!

      Delete
    3. 2 cái bà kia hiền chứ người khác thì họ choảng vào mỏ ông thần này te tua luôn chứ ko đùa đâu.

      Delete
  3. bác thần sai be bét rồi, chữa sao bây giờ, bác ko nói thì ở đây chẳng ai nói bác câm đâu, chịu khó sửa mình, đến nhà thờ có cha an ủi cho.

    ReplyDelete
  4. Nói như người trong audio thì quá rõ, cha Cảnh phải là người chịu trách nhiệm mọi lỗi lầm trong ngày thứ tư đưa ra câu đố.
    Ai cũng thấy là cha và ông Thần quá sai trong chuyện này.

    ReplyDelete
  5. Sau lễ, như đã nói, Cha Cảnh đang 'trao thưởng' cho bà Vân thì ông Khổng Trung Thần đến gần và nói:
    - Trả lời như thế là không đúng, phải nói là "Chúa Giêsu".

    nói kiểu này thì đúng là dân vô học chứ còn gì. cứ như thánh tướng nhưng lại sai bét chứ có đúng đâu. thế mà ông cha cũng ngả theo mới lạ, cha này ko biết là cha gì mà chẳng biết nhìn xa hiểu rộng thì khổ người dân là cái chắc.

    ReplyDelete
  6. Chỉ vì không được cỗ tràng hạt mà ông Thần làm thế để người khác cũng không được, tôi không tin thế, ông Thần làm vì nguyên nhân khác, chỉ ông ta mới biết thôi.
    Nhưng dù sao cũng rơi mặt lạ , đã lộ nguyên hình là tên xấu, hèn và thô thiển hiếu chiến

    ReplyDelete
  7. Tự do làng Vũ đại

    Trăm năm trong cõi người ta
    Khắp nơi đều được nói ra nói vào
    Nhỏ như cái xứ nước Lào
    Người dân cũng được nói vào nói ra
    Lớn thì như ở nước Nga
    Người ta thoải mái nói ra nói vào
    Độc tài như xứ Bác Mao
    Nhân dân vẫn đuợc nói vào nói ra
    Chỉ riêng Vũ Đại làng ta
    Nguời dân không đuợc nói ra nói vào

    Ai nói ra nói vào sẽ bị ông Thần Thích Dập đập cho ê mỏ ráng mà chịu.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tôi xin đuổi theo cậu Thái Hoà, nếu không kịp xin được tha thứ cho ....

      Nghe đồn Vũ đại làng ta
      Lãnh tụ là đám 'lớp ba trường làng'
      Nội qui cũng có đàng hoàng
      Văn chương chữ nghĩa 'trường làng lớp ba'
      Chỉ huy là nhóm đàn bà
      Mút kem chùn chụt 'lớp ba trường làng'
      Nhóm này hưởng lợi thật sang
      Ăn tài ăn lộc 'trường làng lớp ba'
      Vét vơ mắt cứ sáng ra
      Trần truồng như đám 'lớp ba trường làng'
      Đần đần mà lại làm quan
      Hét hò như trẻ 'trường làng lớp ba'
      Người dân như gặp phải tà
      Bởi vì cái nhóm 'lớp ba trường làng'
      Nhà thờ là cái bậc thang
      Của nhóm lợi ích 'trường làng lớp ba'

      Delete
    2. Cười vỡ bụng với 2 bài thơ
      Ngả nói cúi dầu ngưỡng mộ 2 thi sỹ.

      Delete
  8. Sau lễ, như đã nói, Cha Cảnh đang 'trao thưởng' cho bà Vân thì ông Khổng Trung Thần đến gần và nói:
    - Trả lời như thế là không đúng, phải nói là "Chúa Giêsu".

    giỏi vuốt đuọi nịnh nọt, láo lếu thế đến nhà thờ được gì chứ? ko bằng người rồi tìm cách phá.

    Những gì bác Từ viết đã chứng minh cho xã hội thấy bản chất của đám lưu manh này.

    ReplyDelete
  9. Tôi thấy tội nghiệp cho mấy ông đầu to to đâu vuốt đuôi quá, làm người mà chẳng nhất quán gì, cứ ngả nghiêng theo gió thế kia thì làm sao những người chung quanh tin tưởng mà tôn trọng các đấng bậc.
    Sống phải có 1 tấm lòng biết yêu thương dung hoà với tha nhân, nhất là đây lại là chốn thiêng liêng khi đến để có 1 thời gian tâm tịnh lắng đọng với Thiên Chúa.
    Thật là thất vọng.

    ReplyDelete
  10. Nếu ông Thần có tài giỏi thì bước ra ngoài đời, nơi xã hội cửa rộng mở thanh thang mà ăn thua đủ mọi mặt với người ta mới là đàn ông, chứ cứ bám cái nhà thờ nhỏ này để lên mặt bắt nạt phụ nữ hoặc những người tầm thường ở đây thì có hay ho gì. Hành động của ông Thần này thì có khác gì thằng hèn vô dụng Mai tung của giáo xứ mình. Các ông nên nhìn lại bản thân sống sao cho xứng một đấng nam nhi và học để có tấm lòng độ lượng bác ái người công giáo như những người khác. Đừng bợ đít lợi dụng ông cha già ko còn minh mẫn mà hiếp đáp người thì có khác gì thằng côn đồ khốn nạn ngoài đời. Hãy để chốn linh thiêng là nhà thờ bình an cho giáo dân ra vào cầu nguyện nếu các ông còn là con người.

    ReplyDelete
  11. ĐÚNG LÀ CƯỜI RA NƯÓC MẮT KHÔNG SAI.
    THANKS!

    ReplyDelete
  12. Tưởng cha Huynh đi thì cha mới về sẽ tốt đẹp hơn dè đâu cha mới lại yếu quá chẳng biết là gì cả, để đám ký sinh trùng bán đầu cổ và cả thân mình. Cha cũng yếu rồi nên về nhà dòng nghỉ cho khoẻ chứ cứ thế này không khéo lại bệnh nặng ra thì khổ.

    ReplyDelete
  13. Ở nhà thờ mà ông Thân hành xử với người khác như thế là thô bạo, thiếu đạo đức, mang tính cách ta đây ăn thua, với lại không có kiến thức nên mới ứng xử tệ đến thế. Ông thân nên bình tĩnh và học hỏi lối sống, hãy tự rèn luyện bản thân cho phải đạo là người con ngay lành của nhà thờ.

    ReplyDelete
  14. Giáo xứ này ngộ quá ...
    Trời ơi, đúng quá, đúng quá của giới lãnh đạo, mà là đúng quá của giới lãnh đạo nhà quê! của tập đoàn lãnh đạo ngu dốt chuyên bắt nạt và hù doạ người dân, sao người ta lại có thể làm thế tại nhà thờ? gian dối quá trắng trợn mà chỉ thấy ở những nơi lừa đảo của xã hội thiếu văn minh thôi. vuốt đuọi tài tình ghê.

    ReplyDelete
  15. - Trả lời như thế là không đúng, phải nói là "Chúa Giêsu".

    Câu này nghe giống như đứa con nít tranh giành ăn thua, chứ không phải là của một người lớn đi lễ nhà thờ có hiểu biết giải thích cho một người khác. Nếu là con nít thì không đáng đề cập, nhưng là người lớn thì phải mổ xẻ để phân loại nạc hay mỡ.
    Tôi thấy các ý kiến đều phê bình ông Thần là người khá thiếu tế nhị trong giao tiếp đời sống, một thứ mà nhân loại văn minh hôm nay đã xa lánh và luôn khuyên con người không nên xử dụng phương cách này vì nó thiếu tế nhị, nên dư luận coi ông Thần như một kẻ vô văn hoá và chê trách cách ứng xử này thì cũng là chuyện đương nhiên thôi. Hơn nữa nhà thờ không phải là nơi ăn thua dù người kia là kẻ thù hay gì chăng nữa.
    Ông Cha cũng phải có trách nhiệm vì đã tự phủ quyết lời công bố của mình trước đó để làm vui lòng ông Thần.
    Còn ông Ân thì rõ ràng như một người có quyền ban lệnh phát thưởng để làm vui lòng những người không có công như ông Thần. Nếu cứ phát cho mọi người thì cần đố có thưởng làm gì? Thưởng là để tặng những ai có khả năng trả lời đúng câu hỏi chứ không để làm vui lòng mọi người.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Mấy người đó họ rất tài ông Đức ạ, chẳng biết dùng thuốc gì cho ăn thứ gì hay đè vật cách gì nhưng họ làm cho cha phải “Nhũn như con chi chi”, họ muốn sao thì cha làm thế mà chẳng cần biết hậu quả thế nào. thế có phải là tài không.

      Delete
  16. - Thì con hỏi y như Cha đã bảo : “Cha xứ con có tội gì nặng nhất ?”

    - Tội vuốt đuôi
    ha ha ha

    ReplyDelete
  17. đúng là ngu vuốt đuôi nhau từ trên vuốt xuống dưới

    ReplyDelete
  18. Đọc xong buồn cười quá, cho tôi xin đề nghị thế này
    Đọc Thánh Thư xong thì để cho ô. Thần đọc "Đó là lời Chúa .. Giêsu" Còn phần Phúc âm thì Cha đọc "Đó là lời Chúa ... Kitô."
    Thế là rõ ràng nhất không còn ai hiểu lệch lạc nữa.... Amen

    ReplyDelete
    Replies
    1. ô. Thần đọc "Đó là lời Chúa .. Giêsu"

      Thưa- Tạ ơn Chúa Giêsu

      Delete
  19. Người xưa mói "Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe"
    Nói để lấy được mà không biết mình nói gì thì chỉ làm trò cười cho thiên hạ, lòi ra cái dốt mà đã bỏ công giấu nhiều năm, thế mới nói không gì ngu bằng.

    ReplyDelete
  20. Văn hóa vuốt đuôi nhấn mạnh sự nịnh bợ của những người sống bằng lời nói của người khác bởi mình chẳng bao giờ có quan niệm hay lý tưởng gì phù hợp với xã hội. Luôn chực chờ kẻ có chút quyền lực hay uy thế mở miệng là nói theo để lấy lòng hòng được người kia vui lòng mà dùng mình khi có việc cần đúng với cá tính của mình. Sống như những người này ko biết mang lại lợi ích gì và họ hiểu được sĩ diện là gi ko?

    ReplyDelete
  21. Sao xoá mất bài khinh bỉ và comments rồi?

    ReplyDelete
    Replies
    1. lạ ghê, lúc trưa nay còn thấy mà. hay là bị tin tặc phá rồi

      Delete
  22. Nhìn đuôi đằng sau 2 cái mặt nạ tôi cũng muốn vuốt quá, nhưng vuốt lại sợ bị nghiền nên không dám vuốt, về nhà vuốt đuôi ... mèo thích hơn.

    ReplyDelete