Saturday, January 12, 2019

Tưởng Niệm - Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng

pic
Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng
Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng tên thật là Nguyễn Văn Lợi, sinh ngày 1 tháng 10 năm 1937 tại Đại Lộc, Quảng Nam, nhưng trên giấy tờ ghi ông sinh năm 1940. Lớn lên ở miền Nam, Trầm Tử Thiêng bắt đầu ca hát từ năm lên 10 ở các vùng quê miền Nam Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp 1945 đến 1949. Sau đó, ông lên Sài Gòn tiếp tục học và tham gia hoạt động âm nhạc ở các học đường và các đoàn thể trẻ. Ông mất ngày 25 tháng 1 năm 2000, tại trung tâm y tế Anaheim, California. Thọ 63 tuổi

Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng yêu quê hương như chính thân phận mình. Ông ngồi đấy, nghiêng tai, soi lại đời mình, cũng chính là lúc ông nhìn lại hoàn cảnh thân phận của người Việt Nam, tuổi trẻ Việt Nam, ngậm nhắm những kỷ niệm dù là không đầm ấm. Cho đến những ngày cuối đời, đó là giai đoạn ông cùng với nhạc sĩ Trúc Hồ ghi dấu ấn với những bản hợp ca hùng tráng như Bước chân Việt Nam, Bên đang có ta, Một Ngày Việt Nam, Việt Nam Niềm Nhớ…Trái tim của ông suốt một đời đập cùng nhịp đập của đất nước. Hơi thở của ông đầy, vơi theo con nước thuỷ triều trong dòng sông vận mệnh của nước Việt.

Hôm nay nhớ về nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng nhân kỷ niệm 19 năm ngày mất của ông. Chúng tôi xin mượn ca khúc TƯỞNG NIỆM mà ông đã sáng tác từ trước năm 1975 như một lời tri ân gởi đến ông đã để lại cho đời những khúc tình ca bất hủ và những tác phẩm ấy sẽ sống mãi, sống hoài trong tim của những người yêu nhạc.


Tưởng Niệm - giọng ca Sị Phú

Ta nghiêng vai soi lại cuộc đời, thì hãi hùng hoàng hôn chợt tới
Ta nghiêng tai soi lại tình người, thì bóng chiều chìm xuống đôi vai
Ðang mâm mê cho đời nở hoa, chợt bàng hoàng đến kỳ trăn trối
Ðang nâng niu cuộc tình lộng lẫy, bỗng ngỡ ngàng vụt mất trên tay
Ta khổ đau một đời, để chết trong tình cờ
Ta tìm nhau một thời, để mất nhau vài giờ
Bàn tay làm sao giữ, Một đời vừa đi qua
Bàn tay làm sao giữ, Một thời yêu thiết tha
Mang ơn em trao tình một lần, là kỷ niệm dù không đầm ấm
Mang ơn em đau khổ thật đầy, là nắng vàng dù nhốt trong mây
Mang ơn trên cho cuộc đời ta, vài vạn ngày gió cuồng mưa lũ
Trong cơn đau một vùng hương khói, kéo ta về, về cõi hư vô

No comments:

Post a Comment