Thời khắc cuối năm giống như một chuyến tàu sắp cập bến, nhưng con sóng đời vẫn vỗ dồn dập, khiến lòng người không khỏi xao động. Là cảm giác bồi hồi khi nhìn lại những điều đã qua, là chút tiếc nuối cho những gì chưa trọn vẹn, và cũng là nỗi lo âu pha lẫn háo hức khi nghĩ về những điều phía trước.
Những ngày này, trời có vẻ lạnh hơn, nhưng lòng người thì như ấm lên bởi những kỷ niệm được hồi sinh trong tâm trí. Có những nụ cười còn dang dở, những giấc mơ còn dở dang, nhưng ta vẫn bước tiếp, như con thuyền nhỏ bấp bênh giữa đại dương bao la.
Dẫu có chông chênh, ta vẫn tìm thấy bình yên khi tự nhủ: năm cũ qua đi, năm mới lại về. Những gì sóng cuốn đi hãy để nó trở thành ký ức. Những gì còn ở lại, hãy giữ chặt trong lòng để làm hành trang bước tiếp.
Cuối năm, chông chênh thì đã sao? Đó chính là cách để ta trưởng thành, để thấy mình vẫn đang sống, vẫn đang cảm nhận và trân trọng từng nhịp đập của cuộc đời.
Những bước chân từng bước, dẫu nghiêng ngả, chênh vênh
Gió thổi qua hồn ta, khẽ nhắc điều chưa trọn.
Cuối năm rồi, sao lòng vẫn mãi chưa yên?
Bao dự định dở dang, bao giấc mơ ngủ quên
Con thuyền đời nghiêng ngả giữa sóng gió mênh mông
Nhưng chẳng sợ, chỉ cần lòng còn vững tay chèo.
Ngày cuối năm, hãy để lòng nhẹ như mây
Những gì cũ, buông đi, cho đời thêm tỏ bày
Năm mới sang, hy vọng nở như cánh mai
Dẫu say sóng, vẫn mỉm cười đón gió xuân về.
No comments:
Post a Comment