Tuesday, January 21, 2025

"Mãi là xuân"

Xuân, trong mắt người, có lẽ không chỉ là một mùa trong năm, mà còn là biểu tượng của sự tươi mới, của những khởi đầu đầy hy vọng và niềm tin. Với anh, em chính là mùa xuân ấy – một mùa xuân không bao giờ tàn úa, luôn mang đến cho đời anh hơi thở của sự sống, của yêu thương, và của những ước vọng chưa bao giờ vơi cạn.

Mỗi bước chân em đi qua là một làn gió xuân khẽ chạm, để lại hương thơm dịu ngọt và chút ấm áp lan tỏa trong không khí. Mỗi ánh nhìn em trao như tia nắng đầu ngày, sưởi ấm mọi giá lạnh, xua tan những u sầu. Xuân trong em không chỉ đến từ vẻ ngoài tươi trẻ, mà còn là từ tâm hồn thanh khiết, dịu dàng – thứ khiến lòng người luôn muốn níu giữ mãi không buông.

Anh hay tự hỏi, liệu có ai có thể cất giữ mùa xuân trong lòng mãi mãi? Nhưng rồi anh chợt nhận ra, chẳng cần cất giữ, vì em đã là xuân – mùa xuân bất tận của anh. Thời gian có thể trôi đi, những nụ hoa có thể nở rồi tàn, nhưng tình yêu và sự hiện diện của em vẫn như vầng xuân không đổi thay, là niềm vui trọn vẹn mà anh không thể tìm thấy ở đâu khác.

"Mãi là xuân" không chỉ là một lời thì thầm yêu thương, mà còn là một lời hứa. Lời hứa rằng dù đời có đổi thay, lòng người có chông chênh, thì xuân của em trong tim anh vẫn sẽ mãi xanh, mãi nguyên vẹn. Như cách em từng đến, dịu dàng mà sâu lắng, để mỗi khi nhắc đến em, anh lại thấy lòng mình như được ôm trọn bởi cả một mùa xuân rực rỡ.

Và em biết không? Với anh, chỉ cần em còn bên, thì mỗi ngày, mỗi khoảnh khắc đều là xuân.

Xuân đương sắc, hoa trăng ánh thanh minh,
Em tựa nguyệt, anh như chàng tửu khách.
Lữ hành lạc giữa trăng mờ bích bắc,
Gió xuân đưa, vạn dặm vẫn chẳng lìa.

Tình ta khởi tự kiếp tiền duyên xưa,
Như Lưu Nguyễn lạc đào hoa cõi mộng.
Vầng trăng bạc soi ngàn năm bất động,
Bến tương đầu, mộng nguyệt chạm thiên thu.

Em là xuân, tỏa ngát giữa phù du,
Hương yên chi tựa mộng vờn vạn cổ.
Ta nguyện giữ một chân tình định cố,
Như Mỵ Châu, tim mãi hiến chân thành.

Ngàn kiếp trước nguyệt se chỉ long lanh,
Dẫu tử sinh vẫn chẳng phai chí nguyện.
Như Tần Phong, gió cuốn qua hoài niệm,
Lòng an nhiên, xuân vĩnh cửu bên đời.

Tâm giao hòa, chẳng đổi sắc buông lơi,
Dẫu nhân thế đổi dời theo bể cạn.
Ta bên nhau giữa thời không vô hạn,
Tựa Uyên Ương, trọn mộng đẹp ngàn năm.

Khúc xuân ca mãi ngân vọng xa xăm,
Tựa ngàn hoa, sắc hồng không tàn úa.
Mãi là xuân, em ơi, mình mãi thế,
Xuân của ta, vĩnh viễn chẳng phai mờ.

No comments:

Post a Comment