Saturday, August 30, 2025

THÁNG CHÍN VỀ

Tháng Chín trở về như một bản nhạc dịu dàng của đất trời, mang theo hơi thở ngọt ngào của mùa Thu vừa chín tới. Gió se lạnh len lén qua từng hàng cây, hương hoa ngan ngát lan tỏa khắp nẻo phố quen. Trong khoảnh khắc giao mùa ấy, lòng người bỗng lắng lại, để lắng nghe tiếng thời gian ngân lên khúc hát của nhớ thương, của khát vọng. Có lẽ, chỉ mùa Thu mới đủ dịu dàng để khơi dậy nơi tâm hồn thi nhân những vần thơ dào dạt, ấm áp và vấn vương đến vậy.

Tháng Chín V

Tháng Chín về, hương trời xanh lan tỏa,
Gió thì thầm lay động cánh lá hoang.
Nắng chao nghiêng khẽ ôm cúc thu vàng,
Ru dìu dặt khúc tình trong thi tứ.

Sương giăng lối, phố Thu đầy tình tự,
Bước chân ai còn vọng khúc hoài hương.
Mắt người đợi se sắt giữa muôn phương,
Nghe lá rụng rơi đầy trong nhung nhớ.

Hàng me cũ lay nhẹ như hơi thở,
Quán nhỏ quen nghiêng ngả khói cà phê.
Bờ sông vắng, thuyền neo đợi ai về,
Hồn thi sĩ gửi cùng Thu quyến rũ.

Chiều chầm chậm rớt vào trang thơ cũ,
Mây lững lờ buông ánh tím hoàng hôn.
Khung trời rộng, ngàn sao sáng dặm hồn,
Tháng Chín hát khúc tình xưa tha thiết.

Người lữ khách bước chân đi biền biệt,
Nghe Thu về ươm mộng dưới trăng sa.
Tiếng tơ lòng ngân vọng khúc tình ca,
Say nhè nhẹ như men tình diệu vợi.

Tháng Chín về, vần thơ như gió gợi,
Khơi bao niềm thao thức giữa nhân gian.
Một mùa Thu thắp sáng cõi mơ vàng,
Cho thi sĩ đắm hồn trong mộng ảo..

Tháng Chín khép lại không chỉ bằng sắc vàng của lá, mà còn bằng những dư âm dịu dàng đọng lại trong tâm hồn mỗi người. Đó là tiếng thì thầm của gió, là ánh mắt chờ mong, là bản tình ca ngân nga giữa dòng đời tất bật. Tháng Chín đi qua, để lại khoảng trời nhớ thương và những giấc mộng ngát hương Thu. Trong nhịp sống bon chen, hãy dành chút lặng yên cho mình, để thấy lòng bình thản, để mỉm cười với ngày mới, và để giữ trong tim một mùa Thu vĩnh cửu.

No comments:

Post a Comment