Saturday, November 22, 2025

VẠN SỰ TÙY DUYÊN

Người ta thường nói “vạn sự tùy duyên”, nghe qua tưởng nhẹ tênh, nhưng để sống được đúng tinh thần ấy lại cần một trái tim đủ trải nghiệm và một tâm hồn đủ bình an. Ta không thể tùy duyên khi lòng còn đầy toan tính, cố chấp hay mong cầu. Tùy duyên chỉ đến khi ta đã hiểu rằng đời có những thứ dù ta nỗ lực bao nhiêu cũng không thể ép buộc, và cũng có những điều ta chẳng hề đợi chờ nhưng lại nhẹ nhàng rơi xuống như một món quà.

Tùy duyên là làm hết phần mình, còn lại để cho đất trời quyết định. Ta gieo một hạt lúa, trồng một bông hoa, nuôi dưỡng một tấm lòng… Công việc của ta là chăm sóc. Còn việc nở hoa lúc nào, kết trái ra sao lại tùy thuộc vào thời tiết, vào đất, vào gió. Trong tình cảm cũng vậy. Ta thương một người bằng sự chân thành, nhưng nếu trái tim họ không hướng về ta, thì việc thả tay bước ra đôi khi lại là cách giữ cho mình bình yên.

Có những người xuất hiện đúng lúc khiến ta hạnh phúc, đó là duyên. Có những người rời đi khiến ta trưởng thành, đó cũng là duyên. Khi ta không còn oán trách, không còn níu kéo, không còn ép buộc bất kỳ ai hay bất kỳ chuyện gì phải diễn ra theo ý mình, thì tâm tự khắc nhẹ như mây bay.

Tùy duyên không phải buông xuôi, mà là hiểu: ta chỉ có quyền trên hành động của mình, không có quyền trên kết quả. Vì vậy, sống tùy duyên là sống tự tại—không hời hợt, không buông bỏ trách nhiệm, chỉ là không đánh mất sự bình an vì những điều ngoài tầm tay.

Khi lòng đã biết tùy duyên, ta sẽ nhận ra: điều tốt đẹp luôn đến đúng lúc. Không sớm một bước, cũng chẳng muộn một giây. Trời đất có cách sắp đặt riêng, còn ta chỉ việc mỉm cười, sống hết lòng và để mọi thứ diễn ra theo lẽ tự nhiên.

No comments:

Post a Comment