Giáng sinh không chỉ là ngày lễ của người Công giáo. Từ rất lâu, nó đã trở thành một ngày lễ chung của cả thế giới, một dịp để con người dừng lại giữa nhịp sống vội vàng, chậm hơn một chút, lắng nghe nhiều hơn một chút, và nhớ đến nhau nhiều hơn một chút.
Những ngày trước Giáng sinh, không khí đã bắt đầu đổi khác. Phố xá lên đèn sớm hơn thường lệ. Những cửa tiệm treo vòng nguyệt quế, cây thông xanh đứng lặng lẽ trong góc nhà, đèn vàng giăng nhẹ như giữ ấm cho mùa đông. Người ta chuẩn bị Giáng sinh theo cách rất riêng. Có người tất bật mua quà, gói ghém từng món nhỏ. Có người chỉ cần lau lại căn bếp, nấu một bữa cơm ấm, vậy là đủ. Giáng sinh không đòi hỏi sự cầu kỳ, chỉ cần một chút thành tâm.
Với những người cao niên, Giáng sinh là dịp nhớ nhiều hơn là mong. Nhớ những mùa Noel cũ, những người đã từng ngồi chung bàn nhưng nay không còn nữa. Họ ít nói về quà cáp, cũng chẳng chờ đợi điều gì lớn lao. Chỉ cần con cháu về đông đủ, nhà có tiếng cười, có bát canh nóng, có lời hỏi han tử tế, vậy là Giáng sinh đã trọn vẹn. Ở họ, Giáng sinh mang dáng vẻ của sự an nhiên và chấp nhận.
Với những cặp tình nhân, Giáng sinh lại là một mùa rất khác. Cái lạnh bỗng trở nên dễ chịu hơn khi có người để nắm tay. Một buổi tối đi bộ dưới ánh đèn, một tách cà phê ấm, một cái tựa vai rất khẽ cũng đủ để ký ức lưu lại rất lâu. Giáng sinh khiến tình yêu trở nên dịu dàng hơn, ít ồn ào, nhiều lắng đọng.
Và rồi, khi đêm xuống thật sâu, tiếng chuông nhà thờ ngân vang giữa nửa đêm, báo hiệu Con Chúa ra đời. Dù là người có đạo hay không, khoảnh khắc ấy vẫn mang một ý nghĩa rất đẹp: sự khởi đầu của yêu thương, của hy vọng, của lòng nhân ái. Sau tiếng chuông, nhiều gia đình quây quần bên nhau, chia sẻ một bữa ăn muộn, một lời chúc bình an, một cái ôm thật chặt.
Đêm Giáng Sinh
Đông khép gió về phủ cõi sương
Phố xưa lặng bóng giữa đời thường
Thông xanh đứng gác mùa nhân thế
Chuông thánh ngân dài gợi vấn vương
Người cũ quây quần bên bếp lửa
Bát canh nghi ngút ấm tình thương
Giáng sinh chẳng hỏi ai theo đạo
Chỉ ngẫm lòng người có thiện lương
Giáng sinh, suy cho cùng, không nằm ở hình thức hay tôn giáo. Nó nằm ở việc con người chọn yêu thương nhau nhiều hơn trong một ngày, để rồi mang theo điều đó đi tiếp suốt cả năm dài.

No comments:
Post a Comment