Có những khoảnh khắc trong đời, người ta không cần nói nhiều, cũng không cần lý giải. Chỉ một âm thanh rất khẽ, một cái chạm rất nhẹ, vậy mà đủ làm cả không gian đổi khác. Tiếng chuông Giáng sinh là một khoảnh khắc như thế. Nó không ồn ào, không thúc giục, chỉ ngân lên chậm rãi giữa đêm đông, đủ để người ta chợt dừng lại, đủ để lòng người mềm ra sau những ngày dài mỏi mệt.
Tiếng Chuông Ngân
Tiếng chuông nghiêng xuống chạm vai em
Đêm lạnh bỗng dưng hóa rất mềm
Anh đứng cạnh em nghe đông lắng
Cả phố hình như cũng lặng thêm
Tiếng chuông rơi nhẹ khúc hồng ân
Gió lạnh thôi làm rung bước chân
Không cần nói hết lời yêu dấu
Chỉ đứng bên nhau đủ ấm dần
Tiếng chuông lay động mái tóc dài
Ánh đèn hong ấm nụ cười ai
Giữa bao gương mặt người qua lại
Hạnh phúc đời mình được sánh vai
Tiếng chuông ủ ấp chuyện đã qua
Yêu nhau đâu phải hẹn ước xa
Chỉ mong khi gió đông về tới
Còn nắm tay nhau giữa phố nhà
Tiếng chuông khẽ chạm dáng em hiền
Anh nghe tim mình rất an yên
Giáng sinh chẳng cần gì hơn nữa
Khúc ngân đêm thánh… hóa thành tiên

No comments:
Post a Comment