Cả đời đón bạn đứng chơ vơ
Cỏ bám đan chân cứ lặng lờ
Nắng cháy mình trầy không tiếng oán
Mưa xuyên xác nứt cũng làm ngơ
Cậu qua thả đít không cần hỏi
Cô lại kề mông cứ tỉnh bơ
Chẳng trách hay hờn thanh thản kiếp
Cả đời đón bạn đứng chơ vơ !
Cỏ bám đan chân cứ lặng lờ
Nắng cháy mình trầy không tiếng oán
Mưa xuyên xác nứt cũng làm ngơ
Cậu qua thả đít không cần hỏi
Cô lại kề mông cứ tỉnh bơ
Chẳng trách hay hờn thanh thản kiếp
Cả đời đón bạn đứng chơ vơ !
Ghế đá một đời như bến ga
ReplyDeleteĐón đưa trăm vạn cuộc đời qua
Cười khóc , vui buồn đều lắng đủ
Ai hay nông nỗi một mình ta
Suốt kiếp đứng làm thân ghế đá
Sao bì được với bọn ghế da
Cũng kê cũng bợ mà khác nhỉ
Người phơi nắng bụi kẻ phì da!
MAP M
Hoạ Vịnh Ghế Công Viên của Bác Từ
ReplyDeleteMở lòng đón những kẻ bơ vơ
Ngồi giữa công viên chẳng lập lờ
Sét rỉ da mòn xem ngác ngác
Bạc sơn gỗ xước ngó ngơ ngơ
Bốn chân mông đỡ còn thèn thẹn
Hai cánh tay ôm vẫn tỉnh bơ
Thanh thản an nhiên ai tĩnh toạ
Mở lòng đón những kẻ bơ vơ
* Trang *
Họa VỊNH CÁI GHẾ CÔNG VIÊN của Bác Từ
ReplyDeleteThẫn thờ mong đợi đứng chơ vơ
Thân mốc rêu xanh vẫn lặng lờ
Gối mỏi không buông lời trách oán
Chân mòn chẳng hạ tiếng vu vơ
Người qua mỏi mệt dừng chân nghỉ
Kẻ lại buồn thiu xếp bước chờ
Gió mát , trăng thanh ta một cõi
Rộng lòng đón những mối tình thơ
Gió
Ai đến công viên đứng vẩn vơ
ReplyDeleteGhế đá mời an vị đợi chờ
Nắng xối, mưa dầm không trách oán
Vắng vẻ, lòng buồn luống ngẩn ngơ
Năm năm, tháng tháng nằm im lặng
Cõi thế nằm nghe đủ giận buồn !
Có mấy ai qua còn ngoảnh lại
Nhìn xem ghế đá có bơ vơ?
Lê Uyên Văn
Chiều mưa ghế đá cũng buồn thiu
ReplyDeleteQuạnh vắng đơn côi ướt trong chiều
Nhớ điệu làm duyên cô thiếu nữ
Nhớ tiếng cười giòn của chàng trai
Rộn ràng các bé còn niên thiếu
Thơ thới bà, ông tuổi xế chiều
Ghế đá chứng nhân từng câu chuyện
chuyện đời, nhân thế, chuyện tình yêu.
Ngọc Yến