Lắc lẻo qua sông nối nhịp cầu
Sáng chiều đưa đón lẫn đêm thâu
Dầm dề mưa đổ da tê tái
Gay gắt nắng tràn thịt đớn đau
Chân đứng bao ngày ong nhện bám
Mình nằm năm tháng kiến ruồi bâu
Can cường ngạo nghễ gồng mình đứng
Giúp kẻ qua đường tránh nước sâu!
Sáng chiều đưa đón lẫn đêm thâu
Dầm dề mưa đổ da tê tái
Gay gắt nắng tràn thịt đớn đau
Chân đứng bao ngày ong nhện bám
Mình nằm năm tháng kiến ruồi bâu
Can cường ngạo nghễ gồng mình đứng
Giúp kẻ qua đường tránh nước sâu!
ReplyDeleteCũng mì ăn liền, nhưng nhìn cầu lại nghĩ khác.
Thân tre, oằn trĩu những nhọc nhằn.
Lắc lẻo theo đời bước chân nhanh.
Đưa anh đi sớm sang bờ Bắc.
Đón chị về khuya lại bến Nam.
Nắng gắt mình khô phơi nắng Hạ.
Mưa dầm thân ướt đón trời Đông.
Nhọc nhằn chi mấy thân chẳng quản.
Vui giúp bao nhiêu kẻ gánh gồng.
"Vui với BT tí xem sao."
Minh T
Mong manh mà nối hai bờ
ReplyDeleteKhông cầu như thể bài thơ không tình.
Bằng tre nứa của quê mình
Dịu dàng dáng mẹ,xinh xinh dáng nàng.
Trên vai người gánh gian nan.
Thân cầu bao quản ngổn ngang việc đời !
Đô thành, bỗng nhớ chơi vơi
Cầu tre lắc lẻo, một thời đã xa ....
Lê Uyên Văn
CẦU TRE
ReplyDeleteHờ hững mong manh mấy nhịp cầu
Đêm ngày đưa đón bước chân mau
Thân gầy ngửa mặt trông trời đất
Dáng mỏng mình thon kẽo kẹt sầu
Nước trong réo rắt chân không mỏi
Nắng dãi mưa dầm có quản đâu !
Ngông nghênh một chốn trầm ngâm đứng
Mấy kẻ sang ngang vẫn nhớ cầu ?
Gió
BT không trách cứ đâu mà.
ReplyDeleteCầu tre lắt lẻo nhịp võng đưa
Giữa làng quê yên ả bao mùa
Em qua rón rén không dám bước
Anh về mò mẫm nhẹ tay đưa.
Cầu vẫn chênh vênh soi bóng nước
Sông hiền lúng liếng dọi dáng mây
Năm tháng bạc màu bâu áo mẹ
Cầu quê vẫn nghiêng bóng vai gầy.
Ngọc Yến
HOẠ BÀI VỊNH CẦU TRE của Bác Từ
ReplyDeleteChông chênh gồng gánh bước qua cầu
Nắng dãi mưa dầu mấy canh thâu
Lỏng khỏng tre in màu quan tái
Lèo khèo nứa cột sắc sầu đau
Người đi khấp khểnh bàn tay bám
Kẻ lại lần khân mấy móng bâu
Sóng cuộn , người qua, sừng sững đứng
Riêng cầu mới biết chỗ nào sâu !
Trang
Dzớt luôn tô mì ăn liền của bác Minh T :
ReplyDeleteHỌA :
Nào ai cử nhử lại cằn nhằn
Cốt sắt đâu bằng chắc lại nhanh
Mảnh khảnh đầu lên từ hướng Bắc
Chông chênh chân xuống tận bờ Nam
Rung rinh nắng trải từ trưa Hạ
Lắc lẻo mưa dồn tới tối Đông
Đã giúp bao nhiêu người có quản
Là tre nhưng cũng ráng mà gồng !
Trang
Thay bài Hoạ : Vịnh Cầu Tre trước ( Luật Bằng ) bằng bài này theo Luật Trắc Bằng cho dễ chút :
ReplyDeleteGồng gánh chông chênh bước tới cầu
Mưa dầu nắng dãi mấy canh thâu
Bóng tre lỏng khỏng màu tê tái
Thân nứa lèo khèo sắc đớn đau
Khấp khểnh người đi không chặt bám
Lần khân kẻ lại chẳng chăm bâu
Dân qua , sóng cuộn , hiên ngang đứng
Một cõi riêng mình biết chốn sâu
Trang
CẦU TRE
ReplyDeleteHờ hững mong manh mấy nhịp cầu
Đầu ngày cho tới những đêm thâu
Bóng dài nắng đổ cười tê tái
Hình mỏng mưa tràn khóc đớn đau
Sóng đánh lao xao rong , rác bám
Nước trôi lờ lững cá tôm bâu
Ngông nghênh một chốn dang tay đứng
Thanh thản bao người vượt chỗ sâu
Gió