Nắng vàng vương trên lá úa nhẹ trôi.
Gió lặng lẽ ôm con đường ngơ ngác
Dưới tán cây vàng bóng khuất xa xôi.
Anh đợi em, khi chiều buông sắc tím,
Bầu trời như nhuộm chút nhớ thương đầy.
Lá khẽ rơi thì thầm trong gió thoảng,
Như lời hẹn ta vẫn giữ nơi đây.
Anh đợi em dù sương mờ giăng kín,
Lối nhỏ quen giờ dệt ánh trăng tan.
Bước chân nhẹ, anh nghe tim thổn thức
Nhịp chờ mong hòa trong đêm ngút ngàn.
Anh đợi em, khi mùa thu đi mãi,
Nỗi nhớ đầy ôm kín cả đôi vai.
Vẫn ở đây, mặc khung trời thư thái,
Mùa thu này, anh vẫn đợi… em hoài.
No comments:
Post a Comment