Wednesday, July 9, 2025

Giữa Thương và Dứt

Có lẽ, ai trong chúng ta rồi cũng sẽ đi qua một đoạn tình nơi lòng còn thương, mà buộc phải dứt. Mời bạn cùng đọc bài thơ nhỏ này, như một tiếng thở dài dịu nhẹ cho những ai từng yêu, từng mất, và từng học cách buông. Bởi có những nỗi đau không cần phải kể ra, nhưng vẫn lặng lẽ in hằn trong ký ức. Có những ánh mắt từng là bình yên, rồi hóa thành xa lạ. Và có những cái nắm tay chưa kịp chặt, đã buộc phải rời. Đọc để thấy lòng mình được vỗ về, rằng chúng ta đã từng chân thành – và thế là đủ.

Giữa Thương và Dứt

Tình cũ chưa phai vẫn đượm sầu,
Gượng cười che giấu lệ tuôn mau.
Đâu ngờ kỷ niệm vương tê tái,
Chỉ muốn buông tay bớt nặng đầu.
Trách mấy phận người như gió thoảng,
Thương hoài ánh mắt chạm thu sâu.
Thôi thì dứt mộng cho thanh thản,
Giữ chút chân tâm cũng đủ giàu.

Có những mối tình không kết thúc bằng một lời chia tay, mà bằng những khoảng lặng kéo dài. Không còn cãi vã, cũng chẳng còn hờn giận. Chỉ là, một người dần ít hỏi han, người kia thôi chờ đợi. Cứ thế, yêu thương ngày nào dần rơi vào cõi quên. Nhưng lạ lắm, dù không còn bên nhau, trong lòng vẫn vương một nỗi niềm thương không hết, mà dứt chẳng đành.

“Tình cũ chưa phai vẫn đượm sầu” có ai chưa từng nếm trải vị đắng ấy? Một tấm ảnh cũ, một bài hát xưa, một con phố vô tình ghé ngang… tất cả đều có thể khiến tim bất chợt nhói. Ta cười, nhưng trong mắt lại long lanh giọt lệ chưa kịp rơi. Ta mạnh mẽ bước tiếp, nhưng lòng vẫn ngoái nhìn phía sau, nơi ký ức còn ấm.

Người ta thường bảo, buông tay là để nhẹ lòng. Nhưng sự thật, không phải ai cũng đủ dũng khí để buông. Có người giữ mãi một hình bóng, chỉ vì sợ lãng quên sẽ khiến trái tim thêm lạnh. Có người chần chừ vì vẫn mong một ngày nào đó, phép màu sẽ xảy ra.

Thế nhưng, “Thôi thì dứt mộng cho thanh thản, Giữ chút chân tâm cũng đủ giàu.” Dứt, không phải là chối bỏ hết thảy, mà là chấp nhận rằng, có những điều không còn phù hợp để giữ nữa. Chân tâm, vẫn còn đó không vì mất mát mà trở nên nhỏ bé. Ngược lại, chính sự dứt khoát nhẹ nhàng ấy, lại làm ta mạnh mẽ hơn, sâu sắc hơn.

Giữa thương và dứt là một lằn ranh mỏng manh. Thương là những gì còn giữ trong tim. Dứt là cách ta chọn bước tiếp mà không làm tổn thương thêm bất kỳ ai, kể cả chính mình.

Có lẽ, chúng ta không thể quên tất cả những gì đã từng, nhưng có thể học cách cất giữ nó bằng một tâm thế nhẹ nhàng hơn. Đôi khi, thương không có nghĩa là phải giữ lại. Mà là dám rời xa, để mỗi người được sống thật với phần đời bình yên còn lại.

No comments:

Post a Comment