Gửi cho em, không phải để em hồi đáp, mà chỉ để em biết: từng cơn gió nhẹ, từng vầng trăng tròn, từng giọt sương mai… đều nhắc anh về em. Anh viết những dòng này không vì trách hờn hay mong nhớ dội về, mà bởi vì trong lòng vẫn còn một khoảng lặng dịu dàng dành cho em. Dù thời gian có xóa mờ bao điều, anh vẫn giữ lại một góc nhỏ, nơi có em, như một kỷ niệm đẹp, không ồn ào, không đòi hỏi… chỉ là để thương.
Gửi Cho Em
Gửi cho em giọt mưa ngày nắng hạ,
Chút nhẹ nhàng cơn gió lạ vừa qua.
Không vờn vũ để bóng em nhạt nhoà,
Vần thơ đó tung tăng hoà một đóa.
Gửi cho em tiếng chim trên cành lá,
Giữa ban mai hồng rạng giữa bao la.
Chút ân cần từ một kẻ thiết tha,
Dẫu xa cách vẫn mượt mà tình tứ.
Gửi cho em ngọn sương mờ tình tự,
Chút long lanh chưa kịp nắng hong khô.
Lòng thầm ước đừng có phút hững hờ,
Để ngày tháng không bơ vơ nhòa nhớ.
Gửi cho em ánh trăng còn bỡ ngỡ,
Mỗi đêm về thao thức một vầng mơ.
Ước mong em chẳng lạc lối bơ vơ,
Có thơ gửi niềm riêng chờ khe khẽ.
Gửi cho em giấc mơ xưa dịu nhẹ,
Bước chân nào ngập ngừng giữa yêu thương.
Dù nắng hạ vẫn dệt sợi tơ vương,
Trên lối nhỏ, bờ đê đường xanh cỏ.
Gửi cho em ngày đầu trăng chưa tỏ,
Giữ trong tim lời hẹn cũ chưa mòn.
Nếu duyên mình còn một chút vẹn tròn,
Xin em nhé đừng dỗi hờn thêm nữa.
Và nếu mai này em có đọc được những dòng này, xin em đừng bối rối hay day dứt. Anh không mong níu kéo, cũng chẳng mong em quay lại. Chỉ mong rằng, trong một khoảnh khắc nào đó, giữa bộn bề cuộc sống, em chợt mỉm cười vì biết đã từng có một người viết thơ cho em, bằng tất cả chân thành. Chúng ta đã từng là một phần trong nhau, và như thế là đủ đẹp rồi. Gửi cho em, không phải để bắt đầu lại, mà để khép lại bằng một điều thật nhẹ nhàng: “Cảm ơn em.”
No comments:
Post a Comment